Hàn Tiếu kéo Hàn Nhạc chạy về khách điếm, Hàn Nhạc thở phì phò, vỗ ngực một cái: “Tỷ, chân chạy cũng nhanh đấy”.
Hàn Tiếu biết hắn đang giễu cợt mình, trừng mắt liếc hắn, dò xét chung quanh, không ai đuổi theo, vì vậy khóa cửa, ngồi lên ghế, thở hổn hển.
“Không việc gì không việc gì, nếu hắn muốn bắt chúng ta thì đã sớm bắt. Tỷ xem, vừa rồi không phải không hề đuổi theo sao?”.
Hàn Tiếu thấy cũng đúng, trong lòng có chút mất mát. Hàn Nhạc thấy bộ dạng kia của nàng, rốt cuộc không nhịn được nói: “Nếu không thấy vui vẻ, cớ gì làm khó chính mình?”.
“Đâu có, ta chỉ là nhớ lại bệnh tình tỷ tỷ của cô nương kia, cũng không biết tình trạng như thế nào”. Hàn Tiếu chột dạ phản bác lại, lời này là nửa thật nửa giả. Nàng đích thực có chút hiếu kỳ về bệnh tỷ tỷ của cô nương kia, thực ra vừa nhìn thái độ của Hàn Nhạc, nàng đã đoán được vài phần, con người không phân biệt địa vị, đều cần sức lực chữa bệnh của thầy thuốc, cho nên nói trong lòng nàng lo lắng, thực ra cũng là thực tế. Thế nhưng nàng lo lắng, làm sao chỉ có thể vì bệnh nhân thôi.
Hàn Nhạc mở miệng muốn nói, nghĩ lại vẫn không lên tiếng. Hàn Tiếu có hơi đứng ngồi không yên, trong lòng nàng quay cuồng, trước khi gặp, nàng có thể giả vờ tất cả đều tốt, tất cả mọi chuyện đều là quá khứ, nhưng hôm nay lúc gặp mặt, cho dù chưa nói câu nào, nàng lại nảy sinh hàng nghìn hàng vạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-nham/2099642/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.