Lỗ Trực ngồi ngây trong phòng trợn mắt nhìn hóa đơn tiền thuốc: “Cái tên mao hài tử này, ngươi lừa ta, làm sao mà lại đắt thế này?”.
“Tại sao không? Trước mắt ngươi không phải đã có rồi sao?”. Hàn Nhạc cách cái bàn, ngồi đối diện hắn, vừa ăn điểm tâm vừa nói: “Ta cũng không có bắt nạt ngươi, ngươi thử hỏi thăm xung quanh, tiểu tổng quản Hàn Nhạc ta là người tốt, giá này vốn rất phải chăng”.
“Nói càn! Ta rõ ràng đã thấy giá thuốc của Lý đại phu, còn rẻ hơn của ngươi nhiều”.
“Ngươi chỉ dùng mỗi dược liệu sao? Ngươi còn dùng chỗ ở của người ta, còn ăn cơm nhà người ta. Phòng ngươi ở, bệnh nhân ở, cơm ngươi ăn, bệnh nhân cũng ăn. Củi, nước, nhân công bỏ ra để thổi cơm sắc thuốc đun nước cho các ngươi, những thứ này không tính là tiền à? Còn nữa, đích thân tiểu quản sự ta tính toán sổ sách cho ngươi, không đáng được trả công?”. Hàn Nhạc vung nắm đấm nhỏ: “Ngươi định ăn quỵt hả?”.
Lỗ Trực đỏ mặt, trong long thấy vô cùng hối hận. Hắn chỉ định so tài một chút, sao mà lại rước họa vào thân thế này? Hắn thực sự là không có tiền. Xưa nay khám bệnh sẽ không lấy tiền, ngay cả thuốc cũng là tự mình hái, toàn tâm toàn ý học y. Nghe nói có rất nhiều đại phu cũng nhờ so tài mà chứng minh được tay nghề bản thân. Hắn cũng muốn thử một lần, ai ngờ lại là tự đào hố cho mình nhảy.
Hắn nén giọng, cắn răng nói: “Ta đâu có số tiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-nham/2099616/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.