Ngươi hiện tại đã biến thành cái dạng này, còn gọi ta làm cái gì?”. Người đứng trước giường hắn chính là Lâm Chi với vẻ mặt đau thương, kết hợp dung mạo tuyệt thế của nàng ta, quả thực rất điềm đạm đáng yêu.
“Ta… ta sai rồi”. Ngữ khí Ngôn Sam cực kì mềm mỏng. Tim hắn đập dồn dập, không ngờ rằng sau khi xảy ra chuyện còn có thể đơn độc ở cùng một chỗ với nàng.
Lâm Chi lặng im trong chốc lát, dường như không đành lòng, thở dài một tiếng, sau lại nghiến răng nói: “Ngươi sai, hoàn toàn sai!”.
Ngôn Sam cuống quít nói: “Ta nghe nói rồi, phụ thân nàng… Chuyện của Lâm đại phu, ta thực sự không biết. Lâm Chi, chớ nên nhẹ dạ tin vào mấy lời gièm pha. Ta quả thật không biết Lâm đại phu gặp chuyện không may ở chỗ đó. Ta chọn trúng nơi ấy chỉ vì nó hẻo lánh hoang vu, tưởng rằng sẽ không ai phát hiện được. Ta không biết Lâm đại phu…”. Hắn nói mấy câu liền thở không ra hơi, đầu óc choáng váng đến hoa cả mắt.
Lâm Chi nhìn hắn, mãi sau mới nói khẽ: “Ngươi cũng biết là có lời gièm pha? Vậy tại sao vừa nãy lại nói nhảm với người khác?”.
“Nói nhảm?”, Ngôn Sam không hiểu.
Lâm Chi ngồi xuống bên giường: “Ngươi với Hàn Tiếu đã nói những gì? Lại nói gì với Thạch Nhĩ rồi? Bây giờ khắp nơi đều là tin đồn bịa đặt, Thần y tiên sinh cùng công tử đều trốn tránh không gặp ai. Ta sắp bị ngươi hại chết rồi!”.
“Ta đã nói gì chứ? Ta chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-nham/2099597/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.