Giống cha nàng? Nhiếp Thừa Nham cảm giác thái dương giật một cái, dễ dãi cho nàng ta một lần rồi giờ lại bắt đầu làm tới. Hắn có điểm nào giống người làm cha chứ? Hắn lớn như vậy cũng chưa từng cảm nhận được tình thương yêu của cha, hắn thậm chí còn không hề có chút ấn tượng về ký ức cha và hắn cùng chung sống trong một mái nhà. Hiện giờ nha đầu kia được một tấc lại muốn tiến thêm một bước, nhầm tưởng hắn là cha đã không thèm so đo rồi, giờ lại dám yêu cầu hắn giả làm cha nàng.
Hắn tỏ ra không vui nhìn nàng chằm chằm khiến Hàn Tiếu rụt cổ lại, nàng cúi gằm mặt xuống, nhìn mũi giày của mình. Nàng hiểu mình đã quá phận, hắn là chủ tử còn nàng chỉ là một nô tỳ, đầu nàng chắc chắn bị choáng váng rồi nên mới dám đưa ra yêu cầu như vậy. Hàn Tiếu hối lỗi lại tự trách bản thân, nàng thực sự không nên làm vậy.
Hàn Tiếu lúng túng cúi đầu nhận lỗi, sau đó lủi thủi đi ra ngoài. Trong phòng cực kì yên tĩnh, nhưng Nhiếp Thừa Nham vốn là kẻ tai thính mắt tinh, vẫn nghe được tiếng khóc trộm nức nở ở bên ngoài của nàng.
Nhiếp Thừa Nham nhắm mắt lại, cố gắng gạt bỏ phiền não trong lòng. Hôm nay Hàn Tiếu ra ngoài cả ngày, hắn cũng vì thế mà lo lắng suốt một ngày. Không biết nàng có ngốc nghếch đi tranh cãi với đám người ở đó? Không biết hôm nay lão nhân đó chẩn bệnh cho những ai, có mấy người? Mang theo những tên đồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-nham/2099580/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.