Không ai để ý đến tôi, tôi vừa lạnh vừa mệt mỏi, cũng không hiểu đã xảy ra chuyện gì, chỉ cảm thấy nặng đầu, hỗn loạn, giống như cổ của chính mình không giữ nổi đầu vậy. Tôi khóc lóc đập cửa một lúc, rồi ôm chiếc di động ướt nhẹp ở trong này ngủ.
Chờ đến khi tôi thực sự tỉnh táo lại thì đã là giữa trưa ngày hôm sau, đầu đau muốn nứt ra, đặc biệt khổ sở, cảm giác như người say rượu còn chưa tỉnh hẳn. Tôi từ trong đống chăn mềm mại đứng lên, phát hiện mình đang ở trong một gian phòng xa lạ, đột nhiên nhớ lại những chuyện xảy ra đêm qua, giống như một thùng nước đá dội thẳng vào người. Tôi xốc chăn lên, phát hiện bản thân đang mặc áo trong khô mát của nam, tôi mơ mơ hồ hồ nhớ lại bản thân hôm qua không ngừng nhào lên níu kéo Tô Duyệt Sinh, sau đó anh dùng nước lạnh giội tôi, cuối cùng tôi ngủ luôn ở chỗ cửa phòng tắm, sau đó thì sao? Đã xảy ra chuyện gì?
Tôi ngây ra như phỗng, một cử động cũng không dám. Càng nghĩ càng cảm thấy sợ hãi, rốt cuộc ngày hôm qua tôi bị làm sao vậy?
Tôi giống như con đà điểu, hận không thể đem đầu chính mình vùi vào trong cát.
Trên thực tế tôi cũng đã làm vậy, tự đem đầu mình vùi vào trong chăn, hận không thể làm cho mình nghẹt chết.
Cuối cùng, tôi vẫn là nhịn không được nghẹt thở từ trong chăn bò ra hít một hơi lớn.
Ngủ thì ngủ! Không phải chỉ là ngủ với đàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-nhac-em-nho-lai/2487687/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.