Chương trước
Chương sau
Sắp tới cuối năm, nghiệp vụ công việc đã kết thúc, nhưng lại bắt đầu đủ loại tiệc tùng. Năm hai mươi tám tuổi, tôi cuối cùng cũng nhận được một cơ hội hiếm có để về nhà ăn cơm. Bước vào cửa nhà thì lại thấy Tại Trung đang nằm sấp trên sofa xem tạp chí. Thấy tôi vào cửa hiển nhiên sửng sốt, sau đó giống như tò mò mà chạy đến bên cạnh tôi, dùng ngón tay chọc chọc vào mặt tôi, “Trịnh Duẫn Hạo?”
Tôi cười, “Ngay cả anh cũng không nhận ra sao?”
Tại Trung quay đầu nhìn đồng hồ treo trên tường, “Bây giờ mới là giờ ăn a.”
“Anh không thể về nhà ăn cơm à.” Tôi nhéo mặt cậu ấy, “Anh không ở nhà, có phải ăn cơm cũng không cảm thấy ngon không?”
“Anh không trở lại, em đương nhiên sẽ nhân cơ hội mà ăn sạch sẽ. Em đi làm cơm tối đây.” Tại Trung bước được hai bước, quay đầu lại hướng tôi mỉm cười, “Chính là có chút không quen. Anh mỗi ngày đều trở về muộn mà.”
Tôi tiến đến từng bước rồi ôm lấy Tại Trung, dùng môi cọ lên vành tai cậu ấy, “Là đang phàn nàn để tìm sự bất mãn sao? Hay là giấu anh trộm người1?”
Tại Trung quay đầu hôn tôi một cái, sau đó dùng ngón trỏ đặt lên môi tôi, động tác ngầm bảo đừng lên tiếng, “Suỵt, Trịnh Duẫn Hạo gần đây trở về tương đối muộn, nhưng mà động tác của anh phải nhanh lên một chút nha.”
Tôi phối hợp với cậu ấy, cũng cố ý đè thấp âm thanh, “Được, phải tranh thủ giải quyết trước khi hắn ta quay về.”
Tại Trung hơi mở mồm, nhưng không nói gì cả, giống như đang mời gọi. Hơi thở phả lên mặt tôi, so với thuốc kích dục còn kích thích mãnh liệt hơn.
Hôn lên làn môi non nớt của người nọ, liếm, cắn, mút, dùng đủ loại phương pháp để khiêu khích, cưng nựng. Tôi kiềm chế nhịp điệu, Tại Trung cố gắng phối hợp. Chúng tôi ở trên giường rất ăn ý.
Tôi lấy tay che mắt Tại Trung lại. Khi mắt không thể nhìn thấy, xúc giác sẽ trở nên cực kỳ mẫn cảm. Tôi dùng cả răng lẫn môi lưỡi mà hôn, liếm láp, rồi cắn nhẹ. Đổi lấy càng nhiều tiếng rên rỉ của cậu ấy, giống như ca khúc đầy hoa lệ. Ưu mỹ, triền miên, trêu ngươi, sắc tình.
Vẫn dùng một tay khẽ che đôi mắt Tại Trung lại, tay kia khiêu khích trước ngực cậu ấy. Tôi đành phải dùng răng kéo khoá quần Tại Trung xuống. Ngậm lấy khoá kéo bằng nhôm màu vàng mang theo hoa văn, chậm chạp mà kéo xuống. Khoá quần dài mười xăng-ti-mét lại giống như một con đường dài dằng dặc, khoá kéo nặng nề ma sát âm thanh cùng tiếng thở dốc ngày càng trở nên đục ngầu của Tại Trung khiến tôi hưng phấn. Mùi vị của dương vật đầy nam tính mang theo mùi vị đặc biệt nơi thân thể của Tại Trung khiến tôi phấn khởi.
“A…” Tại Trung kêu lên, khi tôi cắn xuống quần trong thì bảo bối của cậu ấy không nhịn được mà bật ra, đánh vào mặt tôi. Tại Trung giãy dụa muốn động, lại bị tôi đè lại, “Đừng cử động, bảo bối, không có việc gì đâu, ngoan.”
“Ưm…” Tiếng trả lời như tiếng rên rỉ đầy thúc tình vang lên.
Tôi dùng đầu lưỡi miêu tả phân thân Tại Trung, cẩn thận như một nhà khảo cổ. Chỉ là thứ dưới lưỡi tôi, và thứ ở trong ngực, thì cho dù là Tần Hán, hay là di vật văn hóa ở thời kỳ sớm hơn, tôi cũng sẽ không giao dịch. Cậu ấy vô giá, không thể dùng tiền bạc mà tính toán, mà là dùng sinh mệnh của tôi. Tôi sống được bao lâu thì sẽ yêu cậu ấy bấy lâu.
“Duẫn… Hạo…” Cậu ấy gọi tôi, thúc giục. Tôi liền dùng miệng bao bọc cái thứ xinh đẹp yêu kiều đang đứng thẳng kia. Nông sâu mà phun ra nuốt vào.Thẳng đến khi vào tận trong yết hầu, bảo bối của Tại Trung run rẩy hai lần rồi lập tức bắn vào trong miệng tôi.
Hậu huyệt sau khi được bôi trơn, tôi nhẹ nhàng nhưng vẫn như trước mà cẩn thận tiến nhập. Trong nháy mắt, ngay cả thứ đó còn chưa tiến vào, tôi cảm thấy lòng bàn tay đang che phủ đôi mắt của Tại Trung ướt đẫm. Buông tay ra, hôn lên khoé mắt vương lệ của Tại Trung. Tại Trung hơi mở mắt nhìn tôi. Đó là hồ sâu khiến tôi muôn đời muôn kiếp không thể trở lại. Chỉ là một cái nhìn, liền khiến tôi không thể khống chế mà bắt đầu đưa đẩy thắt lưng.
Sau khi sự việc kết thúc, tôi vẫn như cũ chôn trong cơ thể cậu ấy. Tôi cố chấp thích loại cảm giác này.
“Anh không trở về, em còn có thể nhân cơ hội mà ăn tất cả, anh trở về em ngay cả cơm cũng không kịp ăn.” Tại Trung làm bộ làm tịch mà thở dài, còn nói thêm một câu, “Anh hại em sau đó cũng không thể tự an ủi.” Rõ ràng là lời nói sắc tình như vậy, mà vật nhỏ lại nói rất thuần khiết vô tội.
“Sao? Em còn có tinh lực tự an ủi? Xem ra anh chưa cố gắng đủ a.” Tôi hôn lên khuôn mặt ướt đẫm mồ hôi của cậu ấy, có chút mặn, thế nhưng tôi rất thích, trông đặc biệt hợp với khuôn mặt nhẵn mịn trắng sáng của Tại Trung, “Có muốn làm thêm một lần nữa không? Thời gian còn rất sớm đấy.”
“Duẫn Hạo, làm sao bây giờ, sau này anh đi vắng rồi, em phải làm sao đây. Em cũng không thể đem tay luồn vào trong quần. Em chỉ muốn anh. Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ.” Tại Trung đem đầu vùi vào trong ngực tôi, vẫn như cũ mà làm nũng, thế nhưng tôi lại cảm thấy cậu ấy đang bất an.
“Sao vậy bảo bối, anh sẽ không đi đâu đâu.” Tôi làm sao có thể đi được, ràng buộc, đâu chỉ có mỗi tôi giữ cậu ấy lại. Cậu ấy cũng trói tôi lại. Dùng sợi dây thừng vô hình khoá buộc thể xác và trái tim tôi.
Thân thể đối với chính mình cũng đã thành cấm địa. Đối với đối phương lại là thiên đường treo biển hiệu mở cửa đón chào.
“Hôm nay em đi thăm mẹ.” Tại Trung lên tiếng. Lời nói không nhanh không chậm, như đang kể lại một câu chuyện cổ xưa, “Cùng bà nói về chuyện của chúng ta. Bà không phản đối, chỉ nói cho em rằng, không ai có thể sủng ai, bảo vệ ai cả đời.”
Tôi cảm thấy mẹ Tại Trung nói như vậy, là bởi vì hôn nhân thất bại của mình. Mà đằng sau sự bảo vệ hẳn là bạc đãi Tại Trung và Tại Hi để tự an ủi bản thân.
Tôi vuốt mái tóc của Tại Trung, chậm rãi đem bọn nó vén qua sau tai, giống như lần đầu tiên gặp mặt cậu ấy, tôi cũng làm như vậy, “Thế mẹ em không nói cho em rằng, dưới một tình huống một người đàn ông cái gì cũng có, yêu một mình mới là thật lòng yêu sao?”
“Anh cái gì cũng có sao?” Tại Trung hỏi vặn lại tôi.
“Ít nhất anh không phải là kẻ hai bàn tay trắng.” Tôi đáp lại, mỉm cười rồi hôn cậu ấy.
“Vậy anh hẳn là đề phòng em một chút đi. Em hiện tại cái gì cũng không có, sau này có thể sẽ thay lòng đổi dạ.”
“Ai nói em cái gì cũng không có, em có anh. Hơn nữa anh chính là của em. Còn nữa a, em nếu như thật sự có thể có, anh ngược lại sẽ cảm thấy vô cùng vui vẻ, anh không trọng nam cũng không thiên nữ. Bất quá không có cũng không sao cả. Dù sao anh cũng không quan tâm. Á ——”
Lời nói đùa còn chưa nói hết, đã bị Tại Trung đang nằm trong chăn đá cho một phát, bất quá hai người dán lại quá gần, một phát của cậu ấy không nặng. Chỉ là tôi cố ý kêu lớn lên một chút.
“Bảo bối của anh còn nằm trong tay em đó. Thành thật chút đi.” Tại Trung giả vờ xụ mặt đe doạ tôi.
“Sai rồi, phải nói là trong mông em mới đúng. Còn có bảo bối trong ngực anh nữa.”
“Anh không thể đứng đắn một chút sao?”
“Có thể a.” Tôi xoay người đè Tại Trung, cậu ấy cảm giác được dương cụ của tôi đang trướng to, thân thể run lên một cái, “Thế nào? Đủ đứng đắn chưa?”
Tại Trung ôm cổ tôi, đem đầu tôi kéo đến bên má cậu ấy, nhẹ giọng hỏi, “Là em lớn lên giống chị ấy, hay chị ấy lớn lên giống em?”
Tôi khó hiểu hỏi, “Gì cơ?”
Cậu ấy không hề giải thích mà buông tôi ra, dường như đáp án không hề quan trọng. Tôi ngẩng đầu nhìn cậu ấy, đột nhiên hiểu được, tay nhẹ nhàng xuôi theo mái tóc cậu ấy, còn có chút mồ hôi, “Anh có thể nhìn thẳng vào em, mà không hề nghĩ đến một kẻ nào khác.”
Cậu ấy đưa tay kéo mặt tôi, bộ dạng dường như rất vui vẻ, kéo đến mức tôi cũng cảm thấy cơ thể đã tê liệt, “Honey, em muốn mặt anh sưng phù lên sao?”Tôi nhìn cậu ấy muốn xoa lên nơi cậu ấy vừa kéo xong, vội vàng nắm lấy tay cậu ấy nói rằng, “Bên dưới, bên dưới.”
“Dâm côn2!”
“Côn không dâm thì chẳng phải là thứ bỏ đi sao?” Lợi ích của lần thứ hai chính là không cần chuẩn bị trước và bôi trơn, vả lại thể lực còn rất khoẻ mạnh. Bất quá tôi vẫn như cũ mà vuốt ve Tại Trung,trong quan hệ tình dục, tôi hầu hạ cậu ấy như hầu hạ một vị vua. Tôi nịnh nọt cậu ấy, lấy lòng cậu ấy, hầu hạ cậu ấy. Một bên di chuyển phía dưới, một bên hôn cậu ấy, trong lúc thở dốc mà nói những lời yêu thương với cậu ấy, “Vừa nãy còn nói không rời khỏi anh đấy nhé.”
Tại Trung hơi thở thô suyễn, không có sức lực để ý đến tôi, cậu ấy chỉ kẹp chặt đằng sau một chút, tôi liền bay lên tận trời. Cái thứ đó, lại không thèm đếm xỉa gì mà thản nhiên đứng lên.
Hai thân thể ‘phát sốt’ gắt gao dây dưa cùng một chỗ, máu cũng đã sôi trào, thân thể trầm mê dâng trào khoái cảm đầy xao động, khiến người phát run. Đó lại là lời thề hay nhất của chúng tôi.
______________
(1) Trộm người: Ngoại tình (nhưng có XXOO)
(2) Côn: Trong QT là gậy, nhưng theo nghĩa mất lết bên Trung là… *khụ khụ*… cái chỗ “ấy ấy” 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.