Tôi cũng không bất ngờ khi nhìn thấy Phác Hữu Thiên, cho nên trực tiếp mở miệng hỏi, “Nói đi, là ai.”
“Xem ra mày đã sớm có chuẩn bị?” Phác Hữu Thiên cười nói, là loại mị hoặc nam nhân.
“Mày xem ra so với tao còn chuẩn bị đầy đủ hơn.” Tôi châm điếu thuốc, biết Phác Hữu Thiên chưa bao giờ hút, liền đứng lên bước đến sân thượng rồi mở cửa sổ ra.
“Nếu như một sát thủ không thường xuyên chuẩn bị tốt, thì hắn sẽ…” Phác Hữu Thiên dùng tay mô phỏng một chữ bát1, sau khi làm động tác đối đầu nổ súng thì ngừng lại một chút, mà tôi không có dự định xen vào lời của hắn, “Trịnh Duẫn Hạo, lần đầu tiên thấy mày điên cuồng như vậy. Mà còn là vì một thằng Callboy.”
“Còn kiểm tra rất kỹ càng nữa nhỉ, đừng thừa nước đục thả câu, nói đi, sau lưng ông chủ Triệu là ai?” Sau khi tôi nghe được từ ‘Callboy’ liền không nhịn được mà dúm tắt điếu thuốc trong tay, nhìn Hữu Thiên.
“Thiệu Viễn Sinh, chính là lão đại thật sự.” Hắn ung dung nói, mồ hôi lạnh của tôi lại chảy xuống, “Sợ rồi?” Hắn cười tôi, nhưng không có mùi vị sỉ nhục, “Cho nên tao mới nói mày rất điên cuồng. Đánh chó cũng phải nhìn chủ nhân của nó trước đã.”
“Vậy hắn muốn lấy mạng tao sao?” Tôi trấn định lại, chỉ sợ hắn không muốn mạng của tôi, mà là muốn chơi đùa với tính mạng của tôi. Bất quá một ý nghĩ nảy sinh ra, tôi đột nhiên giật mình một cái, tôi càng sợ hắn muốn đùa giỡn hoặc hành hạ Tại Trung hơn.
Thiệu Viễn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-nguoi/53044/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.