Tôi cùng Tại Trung ở cùng nhau ba ngày, tôi đẩy hết việc của công ty đi, ban ngày theo cậu ta, buổi tối nghe cậu ta hát. Chúng tôi tựa như một đôi tình nhân, nhưng chúng tôi không làm tình. 
Tôi khẳng định rằng tôi rất muốn cậu ta, nhưng không chỉ vì một trò chơi, mà bởi vì dự tính ban đầu của trò chơi kia dường như là một điểm mấu chốt, nếu đã làm qua thì sẽ thay đổi đi rất nhiều, tôi không biết chúng tôi có thể được thừa nhận hay không. 
Tôi về nhà, bước vào cửa sau thì nhìn thấy mấy người họ hàng thân thích không quen biết nhưng lại có ấn tượng rất sâu, bọn họ hằng năm đều tới đây, mang đến chút đặc sản của quê hương, rồi mang đi chút thứ ở trong thành phố. Tôi mỉm cười gật đầu, dựa vào ấn tượng mà gọi bốn người chú, thím và một người bác. 
“Không thúc giục con cũng không biết mà trở về.” Bà cười mắng, mùi vị đậm chất khoe khoang mà nói rằng: “Thằng nhóc này cái gì cũng tốt cả, rất bận bịu, nhưng vì hôm nay nên ngay cả chuyện quan trọng nhất cũng hoãn lại.” 
“Duẫn Hạo bao nhiêu tuổi rồi nhỉ?” Bác gái tiếp lời hỏi tôi. 
“Con trai bận bịu, sự nghiệp sẽ vô cùng tốt a!” Còn chưa kịp đáp lại, chú hai liền mang theo chút giọng điệu lấy lòng cùng bà nói. 
Tôi cười: “Cháu rất bận. Phải cố gắng kiếm tiền.” 
“Đã 27 rồi!” Bà thay tôi trả lời. 
“Ồ, lớn như thế rồi sao? Vậy tại nông thôn của bọn cô, cháu có thể là cha của bọn trẻ rồi. Duẫn Hạo con 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-nguoi/53042/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.