Tạ Nam này ngày nào cũng đến bệnh viện tìm cô khiến mấy y tá cũng thấy phiền còn làm lỡ dở công việc ảnh hưởng tới người khác .Diệp Lục nói với người trong tổ
- Anh ta chắc vẫn còn đợi tôi ở đây tí nữa tan làm các cô gặp thì bảo tôi ở đây trực đêm, tôi trốn thoát bằng cửa sau
Về đến nhà Diệp Lục kêu người đóng cửa lại , Lưu Dực thấy vậy bèn hỏi
- Nay cô sao thế cứ như bị ai đuổi không bằng
- Anh đừng mở cửa cho ai vào đây đấy, đúng là ma mà bám mãi không thôi
Sáng hôm sau cô dậy vẫn là bó hoa đó cộng thêm một hộp quà ở ngoài cửa, Bất Nhiễm đem vào
- Ghê đó, dạo này còn có người theo đuổi cơ à
- Đừng trêu tôi nữa ,anh cứ vất vào thùng rác đi
Mạc Hàn Lâm nhìn bó hoa đó thì mặt xám xịt , cô nổi cả da gà
- Nếu lần sau có người đem đến cứ trực tiếp vất đi là được.Mà tiện thì để tôi gặp riêng hắn
Cô biết ngay mà ,phải gặp Tạ Nam nói cho ra lẽ anh ta không thể ngày nào cũng làm phiền cô.Đến bệnh viện, quả nhiên đã thức đợi cô đêm qua
- Này , dậy đi
- Cuối cùng cũng chịu gặp tôi rồi hả
- Sao anh biết chỗ tôi ở mà tặng hoa , chả phải tôi bảo đừng tìm tôi nữa anh không nghe hả
- Hãy cho tôi một cơ hội , tôi nhất định sẽ khiến cô hạnh phúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-nguoi-dung-thoi-diem/2823669/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.