Diệp Lục được đưa về nhà không ngừng nói mớ , anh gọi Tang Liễu đến khám
- Này , lần sau anh để cô ấy ở nhà đi sức khỏe yếu hơn rồi đấy .Cô ấy nói mớ một lúc thôi không cần uống thuốc đâu lát lau người bằng nước nóng , cũng đã băng bó chân rồi .Đi đây
- Lão đại , có cần tôi giúp gì không?
- Không cần ,các cậu ra ngoài hết đi một mình tôi canh cô ấy
Cô đổ mồ hôi, mặt mày nhăn nhó miệng lắp bắp " tránh ra" .." lạnh quá" . Ạnh nhẹ nhàng kéo chăn lên rồi thay khăn liên tục
Cô đi theo anh sẽ khổ lại còn hay bị thương. Nhà họ Diệp có mỗi mình cô là con gái duy nhất luôn được cưng như cưng trứng, được chiều chuộng. Với ba mẹ thì là lá ngọc cành vàng . Lúc trước anh nghe cô có hỏi tại sao lại luôn bị người khác hãm hại liệu đối với cô anh có là người nguy hiểm không
Kiều Tịnh nghe tin cô bị thương cũng vội chạy sang đây
- Bất Nhiễm , chị ấy không sao chứ?
- Yên tâm, không chết được
Kiều Tịnh chạy lên phòng xem cô thế nào
- Anh, bao giờ chị ấy tỉnh?
- Khoảng lúc nữa, mà em lên đây làm gì?
- Tất nhiên là thăm chị ấy rồi, anh xuống dưới đi để em ở đây là được rồi
- Đừng có giở trò đó.
Diệp Lục mơ màng tỉnh dậy, Kiều Tịnh hỏi han
- Chị đỡ chút nào chưa?
- Ừ, cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-nguoi-dung-thoi-diem/2823650/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.