Ngụy An từ khi đại quân chưa xuất chinh đã muốn đi theo, nhưng Ngụy Giác nói tuổi vẫn còn nhỏ, không đồng ý. Hắn cầu xin Ngụy Đàm, Ngụy Đàm cũng không chịu.
Người đưa thư là Trình Mậu, hắn hồi Ung Đô vì chuyện đốc thúc lương thảo. Hắn bẩm báo Quách phu nhân, Ngụy quân xuôi Nam sang sông, một đường tiến công hung mãnh, hiện tại đã tới Kỳ Lăng. Ngụy quân tinh thần hăng hái, hai bên cách nhau bởi sông Trường Giang. Có lẽ thợ thuyền ngày dài đêm thâu tạo thuyền, làm cho Ngụy Giác nhớ tới nhi tử Ngụy An, ông lệnh Trình Mậu trở về, đưa Ngụy An đến.
Trừ chuyện đó ra, ông còn muốn đưa theo một người—là ta.
Nguyên nhân rất đơn giản, Ngụy Đàm bị bệnh. Quân sĩ phần lớn là người phương Bắc, đến phương Nam không hợp thổ, phần lớn đều bị kiết lỵ (Cái này các nàng tự google nha). Ngụy Đàm cũng không ngoại lệ, khi Trình Mậu rời khỏi Kỳ Lăng, chàng đã nằm bẹp giường. Không biết Ngụy Giác thật tâm lo lắng cho thân thể của con trai hay muốn xoa dịu quan hệ phụ tử, ông nói nam nhân không tỉ mỉ bằng phụ nhân, dặn dò Trình Mậu đưa ta đến Kỳ Lăng chăm sóc Ngụy Đàm.
Ta nghe được tin đó, giật mình không ít. Thân thể Ngụy Đàm luôn luôn mạnh khỏe, kể từ khi ta gả cho chàng, đừng nói ngã bệnh, hắt xì cũng chưa từng nghe thấy một lần. Hiện tại lại bị bệnh, có thể thấy được tình thế hung hiểm đến mức nào.
Quách phu nhân đã hỏi cặn kẽ bệnh tình Ngụy Đàm, không quá đồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-ngu-thu-nien/2322918/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.