Ta không quá thân quen với cậu Kiều Dục. Cậu sự vụ bận rộn, rất ít đến Trường An. Nhưng trong ấn tưọng của ta, cậu là một người hòa nhã. So ra, ta quen thuộc với mợ Đinh thị và biểu muội Kiều Đề hơn.
Trước kia, năm nào hai người cũng đến Trường An một chuyến, sẽ ở nhà ta.
Mợ Đinh thị xuất thân quyền quý, đối xử với ta rất hòa nhã, mỗi lần tới Trường An, còn mang theo rất nhiều đồ tặng ta, ta nhớ khi ta còn bé, thích nhất là lụa mợ tặng.
Dù vậy, ta vẫn không thích biểu muội Kiều Đề.
Muội ấy nhỏ hơn ta hai tuổi, nhưng do cậu ta thể trạng cao lớn, thân hình muội ấy luôn không phân cao thấp với ta. Muội ấy thích những đồ xinh đẹp, hơn nữa còn thích đồ xinh đẹp trên người người khác. Khi muội ấy tám tuổi, lần đầu tiên tới Trường An, muội ấy ở trước mặt trưởng bối đã biết làm ra vẻ ngây thơ hâm mộ, nói với mẫu thân, biểu tỷ đeo chuỗi ngọc thật đẹp, con ở Lạc Dương chưa từng nhìn thấy.
Mẫu thân ta luôn hậu đãi thân thích, nghe được lời này, cười híp mắt nói, nếu A Đề thích thì cho con. Rất nhiều năm, ta bị mẫu thân cưỡng ép tặng đi khá nhiều đồ, từ nữ trang đến đồ chơi, hương phấn… Có một lần, muội ấy còn muốn giấy trong thư phòng ta, giấy kia ta rất thích, giấy trắng noãn, trên bề mặt in hình cánh hoa mộc lan, là Bùi Tiềm làm cho ta.
Sau khi nghe Kiều Đề đòi hỏi, ta hung hăng lườm muội ấy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-ngu-thu-nien/2322847/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.