Vương Đình thở dài lắc đầu khi thấy Minh ngồi ôm quyển tiểu thuyết đọc mà khóc theo, cứ ngồi đọc một chữ lấy tay lau nước mắt một lần.
- Minh - Vương Đình lớn tiếng.
- Gì vậy chú đẹp "rai"
Mặt Minh tỉnh bơ hỏi, Vương Đình bái phục khả năng thay đổi khuôn mặt của Minh.
- Cô có thấy gì không?
- Có, cô chủ đang dọn hàng... íi... làm ngay.
Minh thả cuốn tiểu thuyết xuống chạy đến bên giúp cô bưng bê lọ hoa ra bên ngoài, dọn xong xuôi đâu đó Minh phủi tay nghênh ngang đi vào trong nhà. Khi đi ngang qua Minh cố tình hất củ chỏ vào lưng Vương Đình.
- Mắt cô treo ngược à!
- Không có, tại chú đẹp trai to lớn quá che hết lối đi, chú đẹp trai chú có đọc tiểu thuyết ngôn tình bao giờ không hay lắm á.
- Đứng cách xa tôi một chút.
Minh bĩu môi nhìn Vương Đình;
- Gớm chết thôi nữa, làm như chú có giá không bằng, người chú có cái gì để lấy - Minh lại huých huých củ chỏ vào Vương Đình - Hay chú cháu mình thử yêu nhau đi.
Mặt Vương Đình đen lại, còn chị Tâm và cô chỉ lắc đầu cười. Minh thường hay trêu chọc Vương Đình để khi Vương Đình tức giận co chân chạy mất dạng. Minh nhe răng cười sau đó vội cầm lấy giỏ nắm lấy tay chị Tâm.
- Hôm nay cháu cùng chị Tâm xinh đẹp đi chợ, chú ở nhà cùng cô chủ.
Vương Đình thật cảm tạ khi Minh chịu rời đi, ngày nào Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-nghi-toi-se-buong-em/2078005/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.