Hắn nhìn Khải Huy cười đắc chí trong lòng có một chút gì lo lắng và bất an.
- Anh có thể thả cô ấy ra được chưa - Hắn lên tiếng khi Khải Huy chăm chú nhìn vào chữ ký của hắn.
- Trước khi đi đến quyết định cậu còn phải hoàn thành một số thủ tục chuyển nhượng, như vậy vẫn chưa xong đâu.
- Anh còn muốn gì nữa?
- Chiếc đồng hồ mà cậu đang đeo - Khải Huy trắng trợn lên tiếng.
- Anh...
- Tuy rằng đã có chữ ký của cậu nhưng điều này vẫn không thể giải quyết được gì, tập đoàn Thời Đại nằm trong tay tôi đây chẳng khác gì tôi làm công cho cậu. Cậu có biết tôi theo dõi điều tra cậu từ mấy năm nay cho tới ngày hôm nay mới có kết quả. Cậu làm việc gì cũng cặn kẽ và chu đáo, cậu có biết vì sao cậu bị tôi tra ra không. Đó là vì "yêu", một người như cậu tôi đâu có nghĩ lại nặng tình như vậy, khi yêu cậu thật mù quáng và không thể minh mẫn sáng suốt. Tuy rằng tôi có yêu nhưng tôi không quá mức như cậu. Tôi vẫn luôn nhắc nhở bản thân mình phải làm cái gì, đợi khi mọi chuyện kết thúc sẽ bắt đầu lại vẫn chưa muộn, đúng không em trai. Không nghĩ rằng anh em ta lại gặp nhau trong trường hợp này, chớ trêu lại yêu cùng một người phụ nữ.
Khải Huy chắp tay phía sau đi đi lại lại dáng vẻ rất khoan thai. Khải Huy chạm nhẹ lên môi cô vuốt nhẹ bờ môi. Rồi xoay người nhìn hắn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-nghi-toi-se-buong-em/2078000/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.