Một cơn gió nhẹ thổi qua đem theo mùi sương hòa quyện cùng hương hoa. Những cánh hoa đào bay phảng phất theo cơn gió. Dưới một gốc hoa anh đào một thân ảnh màu trắng đứng đó, mái tóc đen dài được bới rất gọn. Trên đỉnh đầu được cố định bằng một dải lụa màu vàng có hoa văn rất đẹp. Một vài sợi tóc xõa trên vai tùy ý bay loạn. Nam tử khẽ xoay lại mỉm cười với nữ tử đang đi tới. Nụ cười trên gương mặt nam tử rất dịu dàng đong đầy tình cảm.
"Thanh Nhã" Nam tử khẽ cất tiếng ôn nhu.
- Vương Đình!
Cô choàng tỉnh giấc. Đôi mắt mơ hồ, ngơ ngác nhìn xung quanh.
Cô chưa hoàn hồn đã bắt gặp một ánh mắt khó coi của Lý Nam. Hắn về khi nào mà cô không hay biết, cô thầm trách bản thân tại sao ngủ say đến vậy, lâu lắm rồi cô mới có một giấc ngủ sâu như vậy.
- Tôi...
Cô ngồi lùi về phía sau. Hắn đứng dậy nhìn cô rồi lên tiếng.
- Mau xuống ăn cơm đi.
Hắn đứng dậy bước ra ngoài. Trên gương mặt không biểu cảm của hắn cô thoáng thấy đôi mắt hắn trở nên buồn. Những lần trước như vậy hắn đều tức giận nhưng hôm nay biểu hiện của hắn thật khác. Bóng lưng hắn dần khuất sau cánh cửa toát lên một vẻ bi ai, cô độc.
- Lý Nam.
Cô vội lên tiếng khi bóng lưng hắn gần đi khuất. Hắn đứng thẳng lưng, cơ thể hơi rung nhẹ. Một cảm giác lạ kỳ lan tỏa trong tâm nhưng rồi cảm giác đó chợt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-nghi-toi-se-buong-em/2077991/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.