Rầm…rầm…rầm…cô liên tục đập vào cánh cửa, bàn tay thâm tím cô không cảm nhận được sự đau đớn, vết thương trên tay chưa lành lặn lại vết thương mới trên da lại đến.
- Mở cửa…mở cửa ra…
Cánh cửa phòng mở ra, hắn bước vào, cô vội lùi vào trong có thể thấy cô sợ hắn như thế nào, không nói một lời hắn túm tóc cô, lôi thẳng vào trong nhà tắm xả nước ra bồn, không một lời báo trước hắn dìm đầu cô xuống bồn tắm, cô vùng vẫy, nước chảy vào khoang mũi, miệng cay xè, cho tới khi cô không còn có sức phản kháng hắn mới chịu nhấc đầu cô ra khỏi bồn tắm hướng khuôn mặt tái xanh của cô nhìn vào hắn, hắn lạnh lẽo rít lên.
- Tôi nên khen cô hay nên trách cô đây, tài diễn kịch của cô ngày càng giỏi.
- Xin ông…tha cho tôi…tôi không phải…a…
Không để cô nói hết câu, hắn tăng lực vào bàn tay kéo tóc cô thật mạnh cho sát gần tới mặt hắn, mặt hắn vào cô chỉ cách nhau 20cm, trong con mắt hắn hiện lên sự tức giận, hắn gằn lên từng câu, từng chữ một.
- Xin - ư, cô - cầu - xin - tôi - thì - được - cái - gì, muốn xin khi nào tôi cho cô xuống địa ngục mà xin em gái tha thứ cho cô, cô quá độc ác đấy, ngay cả chú ruột còn dám xuống tay, may cho lão ta không bị thương nặng, lão đang muốn kiện cô, cô nghĩ rằng tôi sẽ tha cho cô vụ này sao, tôi mất một khoản tiền để lấp miệng lão ta,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-nghi-toi-se-buong-em/2077960/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.