Hơn tám tháng tuổi, nhóc Bí Đỏ đã có thể đỡ ghế sô pha hay bàn thấp, tập tành đi bộ.
Cũng là lần đầu tiên kêu ba ba.
Giọng nói non nớt, cười lộ ra răng sữa nhỏ như hạt gạo trên khuôn mặt căng tròn như trái đào, vô cùng dễ thương.
Ai mà cưỡng lại được?
Cố Dương sướng đến phát rồ rồi, ôm nhóc Bí Đỏ hôn lấy hôn để.
Trong phòng quanh quẩn tiếng cười non nớt lanh lảnh.
Trong nhà có một tiểu bảo bối đáng yêu thế này, ai có thể không cố gắng cưng chiều?
Chỉ trên phương diện áo quần, hai người cha, bà cố Kiều An Na, ba người không ngừng mua mua mua, nhìn thấy một bộ đồ trẻ con đáng yêu thì không khống chế được tay mình. Trong phòng của nhóc Bí Đỏ, tất cả mọi thứ trong vòng ba tuổi không thiếu chút nào, phòng để quần áo đã chất đầy, đồ chơi cũng gần ngập cả căn phòng.
Có thể nói nhóc Bí Đỏ nhân được sự yêu thương vô vàn.
Hôm nay nhóc Bí Đỏ mặc một đồ sặc sỡ, mặt sau còn có một chiếc mũ, khi đội lên, che nửa khuôn mặt nhỏ nhóc Bí Đỏ, hai chiếc tai gấu tròn vo vểnh lên, thật sự rất giống một bé gấu con.
Bé con dính người theo sát Cố Dương, làm một cái đuôi nhỏ xứng danh, Cố Dương đến đâu, bé con cũng tập tễnh đi đến đó, cảm thấy mình đi quá chậm, bé con thở hổn hển bò thật nhanh, trông rất thú vị.
Kiều An Na nổi hứng muốn trêu đừa, cố ý chặn trước mặt bé con. Nhóc Bí Đỏ sững sờ, chuyển phương hướng, phải tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-nghi-ly-hon/1808532/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.