Sợ cái gì, chuyện gì đến sẽ đến.
Cố Dương nghe bạn học trong lớp kể chuyện bát quái, liên tưởng đến Lục Ngôn, trong lòng rõ ràng khẳng định Lục Ngôn rất được hoan nghênh, mà biết khi tận mắt nhìn thấy, cảm giác rất khác biệt. Quả thực như nhét cả quả chanh vào miệng.
Cuối tuần, Cố Dương ở nhà, bởi vì mới vừa lừa Lục Ngôn một lần chưa bao lâu, gần đây tạm thời an phận, không hẹn bạn bè ra ngoài chơi, tỏ rõ thái độ nhận sai hết sức thiện chí.
Làm bài tập xong, Cố Dương dụi dụi mắt, chớp mắt mấy cái, đứng lên đi tới bên cửa sổ nhìn hoa viên, để thả lỏng cơ thể một chút. Diện tích hoa viên trong biệt thự không nhỏ, trồng một số cây cảnh, có người làm vườn quản lý cắt tỉa, đóa hoa đua nhau nở rộ, nhìn rất đẹp.
Ánh nắng ấm áp xuyên qua cửa sổ thủy tinh, lười biếng lại thoải mái, Cố Dương không khỏi híp mắt một cái, có chút thích ý.
Một lát sau, thấy hơi chán, cậu quay đầu lại nhìn về phía Lục Ngôn đang ngồi làm việc trên ghế sô pha.
Màn hình máy tính chiếu trong mắt Lục Ngôn, hiện ánh sáng nhàn nhạt, cùi chỏ hắn đặt bên mép bàn, một tay nâng má, nhìn như mạn bất kinh tâm*, trong đầu lại đang cẩn thận tính toán kế hoạch, toàn thân tản ra khí tức gợi cảm mê người, lại khiến người ta không dám tới gần.
*Mạn bất kinh tâm: Không đặt trong lòng, không đáng lưu ý.
Cố Dương đột nhiên hiểu ra cái gì gọi là khi người đàn ông chuyên tâm làm việc là đẹp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-nghi-ly-hon/1808500/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.