Ngày ấy Lục Ngôn mang Cố Dương về nhà, dưới cái nhìn của Cố Dương mà nói, xem ra hắn chỉ là một người xa lạ, nhưng thực tế, Lục Ngôn cũng không phải lần đầu tiên thấy Cố Dương.
Ban đầu, trong một lần bàn chuyện hợp tác, lúc vào thang máy, Cố Dương đứng bên góc, thấy người vào vẫn lễ phép nở nụ cười.
Lúc đó, chẳng qua Lục Ngôn cảm thấy thanh niên này vẻ ngoài tuấn tú, vóc người đơn bạc, cũng không có gì đặc biệt. Giám đốc công ty hợp tác bên cạnh luôn miệng nói mấy lời nịnh hót, hắn không có tâm tình muốn nghe, chỉ duy trì biểu tình lịch sự.
Không biết làm sao, dư quang khóe mắt vô thức rơi xuống trên người thanh niên đứng trong góc, thanh niên nghiêng đầu nhìn mặt tường, ánh mắt thất thần vô định, như đang suy nghĩ điều gì, tách rời thế giới với tất cả mọi người xung quanh, dựng lên một bức bình phong vô hình kiên cố, ai cũng không thể vào được.
Lục Ngôn bỗng thật tò mò, đến cùng là cậu đang suy nghĩ gì.
Tuy nhiên, đây cũng chỉ là ý nghĩ thoáng qua.
Lục Ngôn tâm tính lạnh lùng, sau khi mắt đã thấy qua hai lần, lần sau sẽ không thèm để ý, tập trung vào công việc của mình, tránh xa người ngàn dặm.
Nếu như chỉ một lần gặp mặt quá lâu mà nói, Lục Ngôn có lẽ sẽ quên mất, nhưng duyên phận rất kỳ diệu, cũng không lâu lắm, hắn ngồi trong xe, lúc đang đèn đỏ, xuyên qua cửa sổ xe, lại thấy thanh niên gầy gò kia.
Khi đó, trong công ty có một tên quản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-nghi-ly-hon/1808494/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.