Sau khi thời tiết thay đổi, học sinh cũng sẽ thêm quần áo, áo len, áo lông,... của mình với quần áo đồng phục để giữ ấm, trong những bộ quần áo đồng phục màu xanh trắng thường ngày, nhiều hơn một màu sắc. Nữ sinh thích mặc áo khoác điểm thêm thêm chiếc mũ đáng yêu, như một quả bóng tuyết sau lưng.
Vào mùa đông, trường học cũng hiểu nhu cầu thêm quần áo để giữ ấm, nên cũng không khắt khe việc quần áo đồng phục, học sinh lặng lẽ mặc những bộ quần áo mùa đông mà mình thích.
Đây chính là cơ hội, các bạn học thể hiện bản thân.
Lúc thường, mọi người đều mặc đồng phục học sinh, dáng vẻ Cố Dương đã cực kỳ xuất chúng, được phong là giáo thảo, khi nhìn thấy cậu mặc đồ thường ngày, bọn họ mới có cảm nhận sâu sắc rằng đồng phục học sinh là đồ bỏ đi!
Cố Dương mặc một chiếc áo lông dài rộng rãi, màu sắc mềm mại, tiếp đến mái tóc xoăn tự nhiên, mặt mày thanh tú, da dẻ nhẵn nhụi như sữa, đi trên hành lang trường học, ngày đông nắng ấm xuyên qua khe hở cành cây, vô tình chiếu vào người cậu, dường như cả người đang phát sáng, toát lên sự tao nhã khó nói hết bằng lời.
Bạn học đi ngang nhìn thấy cậu, phút chốc nghi ngờ mình đi lạc trong ngôi trường quý tộc Châu Âu nào đó, còn mình mập mạp mặc áo khoác lông to ụ hoàn toàn là hai thế giới khác nhau!
Tieba trường đã sớm sôi trào, đang điên cuồng truyền nhau bức ảnh giáo thảo.
"Mẹ! Tui thấy cái gì đây?! Đây là thiên sứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-nghi-ly-hon/1808481/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.