Phúc bật cười, qauy sang liếc mắt nhìn Giang Thanh, tay nắm lấy cằm Giang Thanh, nâng lên. Giang Thanh có hơi bất ngờ với hành động này, thêm vào đó là trong lòng dâng trào một cảm giác hứng thú, mong đợi một thứ gì đó nóng bỏng hơn. Phúc cúi mặt lại gần mặt Giang Thanh, khoảng cách rất gần, hơi thở của đối phương còn có thể cảm nhận được. Giang Thanh mỉm cười, nhắm mắt lại chờ đợi. Trong lòng Giang Thanh vui sướng đến tột độ, không ngờ rằng có thể lợi dụng lúc Phúc say như thế này.
Thật ra chỉ là một nụ hôn hụt... Phúc ghé vào tai Giang Thanh thì thầm "Tôi không có hứng thú với cô."
Giang Thanh mở mắt ngỡ ngàng, một giây sau lại thay đổi sắc thái, trông cô ta lúc này giống như những ả đàn bà ở Phố Đèn Đỏ, ánh mắt ma mị, dụ hoặc, tay vòng qua cổ ôm lấy Phúc. Phúc có cố gắng thoát ra nhưng bị Giang Thanh ra sức giữ chặt. "Ấy, sao lại cáu?"
Phúc lạnh nhạt nhìn Giang Thanh "Tôi không cáu."
"Vậy tiếp tục đi chứ?"
"Tiếp tục?"
"Đúng rồi, rượu vẫn còn đó cơ mà." Giang Thanh liếc nhẹ ra hiệu.
"Tôi không nói mình sẽ về lúc này."
"Phải. Rượu còn đó, người đẹp cũng còn đây, đã làm gì đâu mà về." Giang Thanh mỉm cười ma mị.
"Buông ra. Từ bao giờ cô lại trở nên như thế?" Phúc gạt tay Giang Thanh ra khỏi người mình.
"Uống rượu. Uống rượu thôi." Giang Thanh phớt lờ câu hỏi của Phúc. Anh cũng chẳng thèm để ý chi tiết. Một lúc uống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-nghi-em-se-thuoc-ve-nguoi-khac/2958264/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.