Điên rồi!!! Bọn chúng có điên mới ra biển lúc mặt trăng sáng như thế. Người đứng tuổi bình luận. Anh chị ấy vui nhỉ! Trẻ em nói.
- Thôi! Đủ rồi.
Tú gắt lên, lồm cồm bò dậy. Phúc đứng vuốt tóc, thở hộc hộc, môi vẫn hé nụ cười. Đang đứng chờ đợi Tú đứng dậy. Tú nhìn Phúc hơi lo sợ, giơ tay lên, thều thào nói.
- Tôi đã bảo là dừng. Không chơi nữa. Mệt rồi.
Cùng lúc Tú đã đứng thật bình thường, nhìn vào gương mặt kia hiện rõ hai chữ âm mưu. Tú cố giữ bình tĩnh, thân thể mệt lắm rồi. Phúc hù doạ với một cái giật người cũng làm Tú chạy đi hai ba bước.
- Thôi! Không chơi nữa!
Phúc cũng mệt rồi, vẫn thở hộc hộc, tiến lại phía Tú.
- Được rồi không chơi nữa.
Lúc Phúc tiến lại Tú có chút đề phòng, nghe xong câu nói đó thì mới thả lõng ra. Gió biiển thổi ào ào, hai thân thể ướt nhẹm hơi run rẩy. Phúc gắng tỏ ra mạnh mẽ. Mình là đàn ông! Còn Tú thì run như ngồi trên xe đến những đoạn đường xấu. Phúc hỏi han mặc dù đã biết chắc chắn
- Cậu lạnh hả?
Tú liếc nhìn Phúc, rồi nhắm mắt, im lặng. Mắt rõ ràng là không cậu hay bệnh tật gì mà mở miệng hỏi một câu là biết “thần đồng” rồi. Phúc suy nghĩ một lúc rồi cất lời. Màn đối đáp giữa người bình thường và người bỗng dưng bị câm bắt đầu.
- Cậu có tiền không?
Lắc đầu.
- Điện thoại?
Lắc đầu nhân hai.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-nghi-em-se-thuoc-ve-nguoi-khac/2958234/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.