Gió bỗng nhẹ nhàng thoảng qua nơi này, làm bay bồng bềnh mái tóc dài của Tú, bay phất phơi trong gió, và.....có cả quật vào mặt Phúc.
Người ta nói " Uống một ánh mắt, cơn say theo cả đời". Mặc dù mặt có chút rát nhưng nụ cười vẫn nở trên môi, ánh mắt vẫn chen lẫn vào bên trong sâu thắm kia.
Phúc từ tốn cất lời.
- Tôi chưa từng nghĩ mình sẽ có cảm giác đặc biệt với một cô gái nào! Nhưng.....
- Từ từ..
Tú bỗng dưng hét lên, đồng thời đưa tay bịt miệng Phúc lại. Phúc bất ngờ, mắt mở to, miệng cứ kêu lên "ưm...ưm...". Tú quay mặt đi, hắc xì một cái. Rồi hạ mông xuống ghế, tay rời khỏi miệng Phúc.
- Không biết ai nói xấu gì tôi! Thôi tôi còn có việc. Đi đây.
Cứ đến những khi Phúc lấy dũng khí nói ra những điều ngại ngùng thì Tú lại làm chuyện mà Phúc đành phải ngậm miệng lại, không thể nói được nữa. Phúc đơ đần ra, Tú vừa đứng dậy vừa nói.
- Tôi đi đây, không có gì nói nữa đúng không? Tôi đi đó nhé, đừng dở trò níu kéo nữa đấy. Tôi đi thật đây, cậu cứ nhây mãi với tôi thôi.
Không biết ai mới đang dở trò nhây ra khi nói một tràn mà chân vừa chỉ bước được hai bước! Phúc vẫn ngồi im, cảm xúc anh tuột dốc trầm trọng rồi, chẳng buồn nói chuyện nữa, nên cô đi thì cô cứ đi đi. Tú liếc nhìn Phúc lần nữa.
- Tôi đi đó nhé.
Rồi ba chân bốn cẳng chạy đi. Gió hiu hiu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-nghi-em-se-thuoc-ve-nguoi-khac/2958229/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.