Không khí căng thẳng tột độ. Lúc này Lão Đại đành ra mặt để dễ giải quyết vấn đề hơn
- Lão Nhị, con mồi nằm ngay miệng rồi không sợ không nuốt được. Đừng tức giận hoá mất khôn.
Tưởng Đình trừng mắt nhìn Thảo Ly, rồi đột ngột thả tay, không quên dùng sức đẩy ngã Thảo Ly sang một bên.
Tưởng Đình quay sang những tên kia, ngồi xuống bên cạnh. Những tên đó liền run rẩy sợ hãi, cố lảng tránh.
Đình nắm lấy cổ áo một tên xách lên, giọng độc áo bá đạo hỏi
- Tụi mày là Dark Heart?
Tên đó sợ hãi đến mặt tái mét, môi mấp máy không nói thành lời chỉ có thể gật đầu lia lịa, ánh mắt còn không dám nhìn Tưởng Đình.
- Cô ta... Đình chỉ Thảo Ly. - Đã thuê chúng mày sao?
Lại chỉ dám gật đầu.
- Bao nhiêu?
Hắn chớp mắt liên hoàn, môi lại cứ mấp máy không thành tiếng, toàn thân run như đang ngồi trên ghế massage. Đình thở dài ngao ngán, cắt môi một chút rồi hạ giọng hỏi tiếp.
- Tao hỏi cô ta thuê chúng mày bao nhiêu?
Một tên khác giải vây, nhưng cũng không thể nói một cái lưu loát.
- Năm...năm...năm trăm triệu....
Tú hoảng hốt. Năm trăm triệu? Nhà Thảo Ly giàu có vậy sao?
Đình thả tên kia ra. Lại tiến đến chổ Thảo Ly, nhẹ nhàng đở cô ta dậy.
- Cho tôi một lý do. Sao cô lại đánh giá một mạng người chỉ đáng giá năm trăm triệu?
Ánh mắt đanh đá, Thảo Ly ngước nhìn Đình, nhếch mép nhẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-nghi-em-se-thuoc-ve-nguoi-khac/2958202/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.