Mặc dù cũng đã giáp mặt không ít lần, nhưng để mà nói thì đây chính là lần đầu tiên mà tôi trực tiếp đối mặt với mẹ của anh, cùng với bà ta nhắc lại ân oán của quá khứ. Phải nói sao nhỉ, người phụ nữ này vẫn không hề thay đổi chút nào, bề ngoài tỏ ra mình là người công tư phân minh, là người cao quý trong giới thượng lưu, nhưng tâm địa thì vẫn rắn rết như thế. Đặc biệt là với tôi, bà ta vẫn luôn tìm cách tống cổ tôi ra khỏi, có điều đều bị Dương ngăn lại nên nỗi hận với tôi càng nhiều hơn. Mà kể ra cũng thật nực cười? Tôi chưa từng làm gì quá đáng ảnh hưởng đến gia đình bà ta, nhưng bà ta thì lại hủy hoại hết mọi thứ của tôi, thử hỏi ở đây ai mới là người nên ôm hận đây?
Càng nghĩ lại càng đau lòng, đôi mắt tôi vốn đã lạnh bây giờ còn trở nên lạnh hơn, phải kiềm chế lắm mới không lao lên đẩy bà ta ngã từ tầng 28 này xuống dưới để bà ta hiểu được cái cảm giác của mẹ tôi lúc mất đau đớn như thế nào? Còn bà ta, thấy tôi bật lại thì tức đến điên người, khóe miệng cười đầy khinh thường.
– Mạnh miệng lắm, rất tốt. Nhưng cô gái à, tôi nhắc lại cho cô nhớ. Cô mới vật lộn với cuộc đời 7 năm, còn tôi thì đã mấy chục năm, chỉ với mấy cái mánh khóe này mà đòi muốn múa rìu qua mắt thợ.
Những lời này bà ta nói cũng không phải là hoàn toàn sai. Xét về mưu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-nen-gap-lai-2/2449688/chuong-30.html