Lúc này, ở Trung Quốc đã là mười hai giờ trưa, nhưng Diệp Ngọc Y vẫn chăm chăm vào mấy tập tài liệu, cứ ngồi ở bàn làm việc mà quên luôn giờ giấc, bất ngờ điện thoại reo lên.
"Ngọc Y, chúng ta đi ăn trưa nhé, anh đón em".
Thì ra là cuộc gọi đến từ Đỗ Nam, nhờ vậy mà cô mới giật mình đưa tay ra nhìn lại đồng hồ.
"Không phiền anh chứ?"
"Không có mà, em chuẩn bị đi, anh qua ngay".
Ngọc Y cũng không nói gì thêm, chỉ tắt máy rồi bỏ điện thoại xuống.
Nói về cách xưng hô giữa Đỗ Nam và cô thì cũng đã bắt đầu từ khi cô thành lập MYV rồi, chỉ một lần tình cờ gọi như vậy, thế mà hai người họ lại giữ cho đến bây giờ.
Loay hoay đóng mấy tập tài liệu lại, Diệp Ngọc Y cầm túi xách đứng lên bước thẳng ra cửa, đi tới bàn làm việc của Mộc Cẩm Dương.
"Không đi ăn trưa sao?"
Cô dùng ngón tay trỏ gõ lên bàn, Cẩm Dương còn đang tập trung nhìn vào màn hình máy tính, bỗng giật mình ngước mặt lên.
"Nếu cậu mời mình thì...."
"Đi thôi".
Còn chưa nói hết câu Ngọc Y đã cướp lời Cẩm Dương, khiến cô ấy càng thêm bất ngờ hơn, hôm nay cô lại chủ động mời đi ăn trưa nữa chứ, thường ngày phải là Mộc Cẩm Dương hối thúc mới chịu đi.
Nghĩ vẩn vơ đến khi nhìn thấy Ngọc Y đã bước vào thang máy, cô ấy mới vội vã chạy theo.
Hai người cùng sánh vai bước ra sảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-mot-minh-nua-yeu-thoi/2780583/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.