Cũng vào lúc đó ở trên phòng, Diệp Ngọc Y được thư ký Kim chuẩn bị riêng vài bộ trang phục dành cho tối nay.
"Chủ tịch Diệp, cô cứ xem qua mấy mẫu này, nếu cảm thấy không hài lòng tôi sẽ lập tức đổi set khác cho cô" [tiếng Hàn] _thư ký Kim ôn tồn nói.
"À, không cần đâu chị, chỉ là một buổi triển lãm thôi không cần phải chuẩn bị nhiều vậy đâu" [tiếng Hàn].
Ngọc Y đang ngồi ở sopha đứng lên đi về phía thư ký Kim.
"Chị rảnh chứ? chúng ta có thể tâm sự đôi chút không, cũng đã gần một năm rồi em không đến đây" [tiếng Hàn].
"Không thành vấn đề!" [tiếng Hàn] _Kim Taehee khẽ gật đầu.
Ngọc Y chỉ mỉm cười nhẹ rồi chìa tay ra bảo cô ấy cùng đến ban công.
Đứng trên tầng cao, có thể nhìn bao quát được gần như hết cả thành phố Busan rộng lớn này. Từng con hẻm, quán xá, nhà cửa đều được xây dựng theo lối kiến trúc rất riêng biệt và thu hút.
Nhớ hồi còn cấp hai, khi Ngọc Y được xem mấy bộ phim Hàn Quốc qua tivi, từ đó cô đã bắt đầu yêu thích đất nước này, luôn ao ước được đặt chân đến đây.
Cô thích không khí, con người, đường phố tất cả mọi thứ. Thích được đi tảng bộ ven mấy hàng cây xanh mướt rợp bóng, thích được ngắm tuyết rơi và nhăm nhi ly cacao nóng trên tay, nghe như cô là bà cụ non vậy.
Diệp Ngọc Y thông thả đưa mắt nhìn xung quanh rồi hít nhẹ nhàng vào một hơi thật sâu hỏi:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-mot-minh-nua-yeu-thoi/2780555/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.