"Hưm...có chết cũng không chết liền được, cậu lo cái gì?"_Lâm Gia Kiệt cười khẩy, anh như chẳng xem mạng sống mình ra gì.
"Cậu nói mạnh miệng lắm, tại sao cậu không nghĩ tới lúc cô gái đó biết được sự thật, có thể cô ấy sẽ không còn oán hận cậu nữa...nhưng cậu thì sao??! lúc đó cậu đã nằm dưới ba lớp đất rồi!"
Bevis không thể nén cơn tức tối đối với một tên cứng đầu như Lâm Gia Kiệt được, càng không thể trơ mắt nhìn anh vì muốn theo đuổi lại người mình yêu mà chẳng màn đến cái chết đang len lỏi tìm mình như vậy.
Anh ta ngồi phịch xuống ghế:"Cậu suy nghĩ lại đi, tháng sau cùng mình quay lại Mỹ, bên đó nền y học tân tiến hơn, cậu chắc chắn sẽ được trị khỏi trước khi quá muộn".
Thoáng nhìn qua gương mặt Lâm Gia Kiệt lúc này chẳng có biểu cảm gì, anh vẫn nghiêng đầu nhìn ra bên ngoài thấu qua tấm kính trong suốt đó.
Sáng hôm sau, Diệp Ngọc Y rời Busan di chuyển đến Seoul trong ngày để kí hợp đồng và chiêu mộ nhà thiết kế mới cho công ty. Theo như dự định thì cô sẽ ở lại Hàn Quốc ít nhất là ba ngày, nhưng do công việc kết thúc sớm nên cuối giờ chiều hôm nay cô có thể sẽ lên máy bay trở về Trung Quốc.
Park Haneul cùng tiễn cô đến sân bay, và Park Chanwoo cũng có mặt. Vì đều là những nhân vật có tầm ảnh hưởng lớn nên xung quanh họ đâu đâu cũng là vệ sĩ nghiêm ngặc.
Buổi triễn lãm hôm qua diễn ra một cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-mot-minh-nua-yeu-thoi/2780539/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.