"Nói đi, tụ tập đến đây là vì chuyện gì?"
Lâm Gia Kiệt cứ giữ mãi cái giọng điệu khó chịu đó. Nam Cung Bạch biết sẽ không thể dễ dàng qua mặt được anh nên trong đầu liền nghĩ ra một ý tưởng vô cùng tuyệt vời. Anh ta cười trộm một lúc rồi giả đò chỉnh lại cà vạt nói.
"Tụi này có ý tốt muốn đến báo cho cậu biết, vừa nãy khi dùng bữa ở nhà hàng, bọn tôi bắt gặp...."_Nam Cung Bạch ngập ngừng làm khơi dậy sự chú ý của Lâm Gia Kiệt.
"Bắt gặp cái gì?"
"Ờ thì bắt gặp Y Y của cậu đi ăn với một thằng...à không một quý ông lịch lãm nào đó, lại còn rất đẹp trai, phong độ, ga lăng, chuẩn soái...hai người họ còn rất TÌNH TỨ nữa.!"
Anh ta cũng rất biết cách chọc tức Lâm Gia Kiệt, chỉ với câu nói cùng giọng điệu vô cùng nhẹ nhàng từ tốn đó mà đã khiến đôi mắt anh như sắp rực lửa, sắc thái trên gương mặt sa sầm lại. Ai cũng thừa biết anh có máu chiếm hữu rất cao, bản tính ghen tuông phải nói anh đứng thứ hai không ai dám đứng thứ nhất.
"Anh chắc chứ?"_Lâm Gia Kiệt nhíu mày gằn giọng hỏi, có muốn giấu đi sự ghen tuông đến bể thùng giấm cũng khó mà thành.
Nhận ra Lâm Gia Kiệt đã dần mắc bẫy, Nam Cung Bạch vẫn thản nhiên, dửng dưng nhìn đám người kia khẽ đắc ý:
"PipiL, giờ này có lẽ người ta vẫn còn....ơ!!?"
Lúc Nam Cung Bạch còn nói lơ lửng chưa rõ ràng, Lâm Gia Kiệt đã tung tấm chăn đắp trên bụng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-mot-minh-nua-yeu-thoi/2780469/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.