"Ăn xong anh đưa em đến một nơi!"
Lâm Gia Kiệt gắm thức ăn để vào phần của cô, sẵn thế chồm người tới đưa tay vén cộng tóc mái trước trán cô vắt lên vành tai, anh nhìn cô bằng ánh mắt ngọt ngào môi mỉm nụ cười nhẹ.
Diệp Ngọc Y còn chưa cho anh nếm hết sự bất ngờ này mà anh đã muốn tự mình cầm lái lái thuyền còn muốn xoay thế làm chủ cuộc chơi, cô ngạc nhiên ngước mặt lên hỏi lại:
"Anh muốn đưa em đi đâu?"
"Bí mật!"
Nghe anh trả lời một cách ngắn gọn xúc tích đầy cô đọng như vậy, cô liền thể hiện thái độ ngay và luôn, trề môi liếc anh rồi tiếp tục công vụ ăn uống. Thấy được điều đó, Lâm Gia Kiệt đứng hình mất vài giây, sao cô có thể đáng yêu được như thế chứ? Ôi cái mị lực chết tiệc này! Nó khiến anh chỉ muốn cất cô vào tủ quần áo không cho ai được nhìn thấy hay chạm vào nữa.
Đây có thể sẽ trở thành một kỉ niệm khó phai, dưới ngọn nến lung linh, anh và em cùng ngồi chung một bàn ăn, cùng nhau thưởng thức một khung cảnh hữu tình. Bên ngoài tuyết cứ lấp tấp rơi, dù cho thời tiết có buốt giá đến đâu, nhưng nơi nào có chúng ta, nơi đó sẽ biến thành nơi ấm áp và hạnh phúc nhất.
Đến khoảng 20 giờ 5 phút, cả hai dùng bữa xong, anh gọi điện dặn dò Alan vài chuyện rồi dắt cô xuống sảnh đi thẳng ra xe.
"Chúng ta sẽ đi đâu vậy?"_cô không nghĩ là anh sẽ một mực giấu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-mot-minh-nua-yeu-thoi/2780465/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.