Nếu không có khuôn mặt này, e rằng ngày hôm đó những người theo ta đều đã chết.
Sau khi nghĩ kĩ lại, cả người ta đều toát mồ hôi hột.
Đối diện, nhìn thấy sắc mặt nghiêm trọng của ta, Cố Kỳ và Hạ Mộng Ngọc thu lại nụ cười.
Hạ Mộng Ngọc vẻ mặt lo lắng, thận trọng hỏi:
"Nguyệt Nguyệt cô nương, chuyện gì đã xảy ra, hay là... ngươi đã gặp ai?"
Nghĩ đến những gì Bạch Vân Hải nói về số phận của Hạ gia, mặc dù không biết hai người này làm cách nào thoát khỏi tay Đế Trường Thanh, nhưng chắc chắn, họ đã phải chịu rất nhiều tra tấn.
"Các ngươi cứ trực tiếp gọi ta là Nguyệt Nguyệt đi.”
Ta biết họ có ý tốt, thở dài 1 tiếng, ta không vòng vo nữa mà nói thẳng:
"Ta đã gặp người mà các ngươi nhắc đến, Đế Trường Thanh. Ta không ngờ rằng hắn ta lại là Hoàng đế hiện tại."
Sắc mặt của hai người thay đổi mạnh mẽ, Hạ Mộng Ngọc lo lắng hỏi:
"Hắn đã làm gì ngươi?”
Ta nhìn bọn họ:
“Trước khi trả lời vấn đề này, xin hãy nói cho ta biết, hai người có thân phận gì…”
Hạ Mộng Ngọc cắn môi:
“Nguyệt Nguyệt, không phải là ta không muốn nói cho ngươi biết, ta sợ làm liên lụy đến ngươi.”
“Ngược lại cũng không coi là liên lụy.”
Ta nâng ly rượu lên, nhìn vào từng gợn sóng trong chén rượu, cười giễu cợt:
“Chỉ là Đế Trường Thanh bắt ta vào cung mà thôi.”
Hạ Mộng Ngọc vẻ mặt tức giận, nghiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-mang-song-de-the/3729846/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.