Ta thu lại nét tươi cười, trong đầu đầy những câu hỏi.
Có ai có thể cho ta biết chuyện gì đang xảy ra không?
Tại sao những đứa trẻ nhà Họ Bạch không đứa nào giống người bình thường hết vậy???
Không phải là tuy con gái nghịch ngợm nhưng cậu con trai út thì ôn hòa lễ độ, khiêm nhường giỏi giang à?
Đang lúc ta choáng váng thì có một giọng nói dịu dàng vang lên giải cứu ta:
“ Coi kìa, A Hành vừa nghe tin tỷ tỷ mình tỉnh lại liền chạy về, còn không ghé qua thăm chúng ta mà đã đi thẳng đến đây.”
Một giọng nam khác cười nói: “Không phải mới vừa rồi nàng còn khen 2 tỷ đệ tình cảm thật đậm sâu à?”
Đôi phu thê Bạch Vân Hải bước tới.
Sau đó, ta tận mắt chứng kiến nét lạnh lùng trên mặt Bạch Hành tiêu tán trong 1 nốt nhạc nhạc, cậu nở nụ cười ấm áp như gió xuân: “Phụ Thân, Mẫu thân.”
"Là ta không đúng, nương đừng trách ta, vì quá lo lắng cho tỷ tỷ, nên..."
Lượng thông tin quá lớn, ta im lặng một lúc, không nói nên lời.
Ta chỉ có thể thầm thở dài rằng những người trẻ tuổi ta gặp ở thế giới này hình như đầu đều có bệnh, cần phải cẩn thận đề phòng.
Bài học đau đớn mà Đế Trường Thanh mang lại trong lần xuyên không trước vẫn còn rõ ràng ra đó.
Lần này sống lại, lại gặp chuyện tương tự.
Nhưng dù sau thì Bạch Hành vẫn là đệ đệ ruột của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-mang-song-de-the/3729832/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.