Ngay khi Thẩm Loan vẫn đang kinh ngạc, một giọng nói lạnh lùng vang lên: “Cô là ai?”
Theo tiếng nhìn lại, cô chỉ thấy ở trong hồ nước nóng sương mù đang lượn lờ có một người đàn ông trần trụi nửa người, khuôn mặt như phong cảnh mùa thu, lông mày tựa núi xa, mũi túi mật, đôi môi mỏng đỏ lên không bình thường, cộng với nét ửng hồng trên má, anh ta đẹp đến mức động lòng người.
Chỉ là đôi mắt sáng rực kia lại giống như Sói, sắc bén, lạnh lùng, giống như hai tảng băng ngàn năm không tan, nên rất dễ dàng khiến người ta bỏ qua dung mạo tuyệt sắc kia.
Người đàn ông này rất đẹp, đẹp đến kinh người, vẻ đẹp của anh ta như đến từ thiên đường vậy, đây là phản ứng đầu tiên của Thẩm Loan.
Đồng thời, người đàn ông này cũng rất nguy hiểm, bất cứ lúc anh ta cũng có thể bóp chết cô, đây là phản ứng thứ hai của Thẩm Loan.
“Xin lỗi, không phải là tôi cố ý xông vào đâu.” Cô cúi đầu, tránh tiếp xúc trực tiếp với ánh mắt của người đàn ông kia.
“Ra ngoài.”
“Có người muốn hại tôi, cho nên tôi muốn mượn chỗ của ngài trốn một chút.” Người phụ nữ một mực cúi đầu, cổ rũ xuống, hình thành một độ cong duyên dáng, trắng nõn, mảnh khảnh, rất khiến người ta vô ý thức mà hạ thấp phòng bị.
Đáng tiếc, người cô gặp phải không phải là Thẩm Khiêm, càng không phải Thẩm Xuân Giang, giả bộ yếu đuối cũng vô dụng, mà điều này càng khiến cho vẻ lạnh băng trong đáy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-luc-gap-duoc-anh/3437626/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.