Kể từ sau cuộc gọi đó, Dịch Hoằng vẫn không từ bỏ việc truy tìm danh tính của “người bí ẩn” kia, nhưng ông ta cũng chẳng tìm được gì cả.
Gọi lại cũng là tắt máy.
Ngay khi ông ta chuẩn bị thuê một thám tử tư ra tay, thì người của Cục Công Thương và Văn phòng Đấu thầu đều đồng loạt tới cửa.
“Dịch Hoằng, ông bị nghi ngờ lợi dụng thủ đoạn không phù hợp để trộm giá khởi điểm của đối thủ cạnh tranh trong buổi đấu thầu lô đất số 3 của thành phố, bây giờ mời ông đi theo chúng tôi một chuyến.”
Vào thời điểm đó, Dịch Hoằng rất bình tĩnh, có một loại cảm giác bình tĩnh khi bụi đã lắng xuống.
“Dẫn đi.”
Ngay khi ở thế giới bên ngoài đều tin rằng lần này Dịch Hoằng nhất định xong đời, thì thư ký trương Thành của ông đã nộp một bằng chứng quan trọng cho các cơ quan liên quan.
Ngày hôm sau, Dịch Hoằng được thả ra.
Thẩm Khiêm nhận được tin tức, nên ở trong văn phòng bùng phát cơn giận.
Lưu Huy đứng ở bên cạnh, cả người run rẩy: “Làm sao có thể như vậy được, làm sao có thể?”
Anh ta không do dự mà phản bội lại mình, tố cáo Dịch Hoằng, bộ phận liên quan cũng xác định lập án, trước mắt đang trong giai đoạn điều tra, làm sao có thể đột nhiên thả ông ta đi?
Thẩm Khiêm nghe điện thoại, ánh mắt nhìn về phía Lưu Huy càng lúc càng lạnh như băng, “Được, tôi biết rồi, anh cứ làm theo kế hoạch.”
“Thẩm tổng.”
“Lưu Huy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-luc-gap-duoc-anh/3437606/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.