Editor + Beta: Basic Needs
“Anh có bạn gái chưa?”
Trì Triệt hơi nghiêng đầu nhìn thoáng qua người vừa hỏi, cô ngồi ngay ngắn ở ghế bên cạnh, trên gương mặt chỉ biểu hiện sự bình tĩnh.
Anh nhanh quay đầu lại nhìn về tình hình giao thông phía trước, bàn tay nhẹ nhàng xoay vô lăng, trả lời thật cẩn thận:” Còn chưa có.”
Thẩm Ngư chần chờ một lúc: “Khúc Dạng thích anh.”
Trì Triệt gật đầu: “Cảm ơn đã cho tôi biết.”
Vừa dứt lời cô đã cảm thấy không ổn lắm, câu trả lời của Trì Triệt làm cô xấu hổ; đề tài này xem như chấm dứt nhưng cô thoáng cảm giác được thái độ người bên cạnh có chút lạnh nhạt hơn.
Thẩm Ngư liếc nhìn Trì Triệt một chút, không những trên mặt anh không có biểu hiện gì mà một chút tươi cười hằng ngày ở trên khóe miệng cũng chẳng thấy.
Thời điểm anh không cười, ánh sáng ấm áp của đèn đường cùng đèn pha của xe tới lui ánh lên mặt anh trong không gian tối màu càng làm cho người ta cảm nhận rõ ràng sự xa cách.
“Xin lỗi.”
Người bình thường đều sẽ không thích việc mai mối cùng bát quái này huống chi là giữa hai kẻ không thân nhau. Trong lòng cô hối hận, mỗi lần gặp rồi cùng nói chuyện với anh thì đầu óc cô cứ để ở đâu đâu.
Cô sờ sờ cái mũi, quyết định sẽ im lặng.
Trì Triệt cười cũng không nói gì.
Hai người một đường không nói chuyện, Trì Triệt đậu xe dưới nhà Thẩm Ngư, cô cám ơn anh rồi xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-luc-2/2600935/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.