Đối với Trì Triệt, việc anh bị lệch múi giờ đã trở thành chuyện như cơm bữa. Sáng nay, sau khi rửa mặt xong xuôi, trong lúc chờ điện thoại của Thẩm Ngư thì anh cầm một cái ly xuống lầu để pha cà phê. Lúc này bà Dư Hủy đã trở về nhà sau khi đi tập thể dục với hàng xóm. Bà vừa uống nước vừa chuẩn bị thực đơn cho bữa trưa nay ở trong bếp nên khi thấy Trì Triệt đi xuống, bà bèn lấy loại cà phê mà anh hay uống ra.
Trì Triệt tiến lên, một tay anh choàng qua vai bà rồi hôn lên tóc bà.
Bà làm khẩu hình miệng hỏi anh: “Bạn gái?”
Trì Triệt gật gật đầu rồi tiếp tục tươi cười nói chuyện với người bên kia. Bà ấy thấy bộ dáng tủm tỉm cười của anh thì lắc đầu cười rồi không quan tâm tới anh nữa. Sau khi cúp điện thoại, anh mới nói: “Chào buổi sáng phu nhân Dư, hôm nay bà cảm thấy như thế nào?”
Dư Hủy vỗ lên tay anh: “Sáng sớm đã thấy con trai mình nên trong lòng cảm thấy rất tốt.” Rồi lại hỏi anh: “Sao lúc trước con còn nói là không trở về thế mà làm sao đã về rồi? Vậy mà cũng không chịu báo cho mẹ một tiếng.”
Anh không quay về kịp lại bỏ lỡ cơ hội được gặp Thẩm Ngư trước khi sang năm mới nên anh cũng ko nôn nóng quay về nước. Nghĩ đến việc cũng lâu rồi không về nhà thăm ba mẹ nên sau khi anh xử lý xong việc, nói lời tạm biệt với bọn Đường Xuyên và Tạ Lăng Diệp ở sân bay thì anh bay thẳng về nhà.
“Do con có việc cần xử lý ở trong nước.” Trì Triệt uống một ngụm cà phê.
“Công tác có vấn đề sao con? Trước giờ lại không nghe con nói, vậy thì văn phòng có bị ảnh hưởng gì không? Nếu có việc gì thì cứ nói cho mẹ biết.” – bà lo lắng nói.
Trì Triệt cười nói: “Mẹ à, con cũng đâu phải là con nít đâu.”
“Dù cho con có 40 tuổi hay chờ đến khi con có con rồi thì con vẫn là con của mẹ.”
“Không phải việc liên quan đến công việc đâu, mẹ yên tâm đi.” Trì Triệt bất đắc dĩ cười, anh nghe ra sự ám chỉ uyển chuyển của bà. Anh rất cảm ơn bà khi không có quá thúc giục anh về chuyện lập gia đình nên có thể hiểu được trong lòng bà đang cảm thấy như thế nào; song, chuyện này không phải một mình anh là có thể quyết định được.
Sau khi anh với Thẩm Ngư ở bên nhau, lần đầu tiên trong đời anh muốn thông báo cho toàn thế giới biết nhưng vì không rõ thái độ của Thẩm Ngư nên anh cũng không có biểu hiện ra. Đến khi anh muốn tìm cơ hội nói cho mẹ biết thì mới hay tin Đường Xuyên đã lén đi tố cáo trước.
Bà Dư Hủy rất vui mừng. Trước đây trong lòng bà rất sốt ruột bởi vì con trai đã qua 30, sinh hoạt hằng ngày của anh cũng không có gì khác người, điều kiện thì xuất sắc lại không thiếu người theo đuổi nhưng suy nghĩ của anh lại bỏ vào trong công việc, không chú ý đến việc tìm đối tượng kết hôn. Song, bà cũng không vì thế mà hối thúc chuyện tình cảm của anh. Sau khi đã biết được tin tức thì bà nhẫn nại chờ đến buổi tối theo thời gian trong nước mới gọi điện sang, điều này khiến cho Trì Triệt phải thành thành thật thật khai ra tiến triển của hai người. Từ lời nói lộ ra của anh, bà cảm thấy vui mừng trước ý tưởng đi về nhà người ta của anh. Bà rất muốn nhìn thấy cô gái này nhưng vì Trì Triệt sợ việc này sẽ dọa Thẩm Ngư nên bà chỉ có thể nhẫn nại thôi.
“Đáng lẽ con muốn tiễn cô ấy về nhà nhưng phía tòa án lại kết án trễ làm cho con về không kịp.” Trì Triệt cười cười.
Bà ấy nghe xong thì thẳng thắng mắng anh ngu ngốc: “Căn cứ vào lời nói của con, mẹ đoán là người ta thật ra đâu có từ chối con đâu, cô ấy chỉ thật thà nói nhà mình không có gì hay để xem thôi, đứa con ngu ngốc của ta ơi!”
Trì Triệt ngơ ngác, nghĩ đi nghĩ lại thật đúng là như vậy, hơn nữa trước đó anh còn nói với cô nếu như cô không thích thì cứ từ chối anh.
Bà nhìn bộ dáng của con trai mình ngổn ngang trăm mối tơ vò, đây đúng trong nhà chưa tỏ ngoài ngõ đã tường mà. Là một người mẹ, nguyện vọng duy nhất của bà chính là hy vọng đứa nhỏ kia cũng có thể để tâm đến nó như vậy.
………..
Ngày 30 Tết hôm đó, Thẩm Ngư chỉ ở nhà làm trợ thủ cho ông Thẩm Phục Văn. Mới đầu cô tính nói ba đừng làm quá nhiều nhưng nghĩ tới nghĩ lui vẫn không mở miệng, chỉ cần ba vui vẻ là được. Thế nên hai người đã làm một bàn đồ ăn.
Căn nhà ba phòng ngủ hai phòng phụ trông không còn vắng vẻ vì có thêm một người. Hai người vừa ăn vừa xem Đêm hội mùa Xuân [1] thì ba cô lấy ra một chai rượu trắng từ bên trong tủ, ông tự rót cho mình và Thẩm Ngư mỗi người một chung: “Đã lâu rồi hai chúng ta không cùng uống rượu với nhau.”
Thẩm Ngư cầm chung rượu lên ngửi thử: “Ba à, ba giấu thật kỹ đó? Ba có lén uống hay không? Ba nên chú ý sức khỏe của mình đó.”
Thẩm Phục Văn giơ chung rượu lên chạm vào chung của cô: “Năm mới nên mới uống một ly này thôi.” Vết chân chim nơi khóe mắt vì sự tươi cười của ông mà hiện lên càng rõ ràng.
Thật ra ông cũng không quá già như vậy, nếu như đứng cùng bạn cùng lứa thì có thể thấy ông vẫn còn trẻ trung hơn nhưng mà Thẩm Ngư thìn thấy nếp nhăn nơi khóe mắt cùng với hai bên thái dương bắt đầu lấm tấm tóc bạc của ông thì trong lòng vẫn có chút khổ sở.
Cha con hai người ăn uống vui vẻ, hỏi thăm cuộc sống của nhau giữa không khí ồn ào của Đêm hội mùa Xuân. Sau khi ba cô biết được việc Thẩm Ngư đã chia tay với Canh Vũ An thì cũng không ngạc nhiên mà chỉ gật đầu rồi vỗ vỗ lên vai cô. Sau đó biết được việc cô có bạn trai mới thì ông lại vỗ vai cô lần nữa: “Ba ba tin rằng con có suy nghĩ và quyết định riêng của mình trong chuyện tình cảm nên ba chỉ nói một câu thế này, đừng đánh mất bản thân mình cũng đừng đùa giỡn tình cảm của người ta, nếu như con thích thì cứ nói ra cũng đâu có sao.”
Thẩm Ngư cười đến mức lông mày đều giãn ra: “Thì ra con ở trong lòng ba là người thích đi đùa giỡn tình cảm của người khác nha.”
Đêm hội mùa Xuân mỗi năm chỉ có một lần nhưng cũng vì có nó nên năm mới càng trở nên thú vị.
Thẩm Ngư nhìn ra ba mình thật sự vui vẻ lại nghĩ đến việc một năm chỉ trở về thăm ông có hai ba lần nên mềm lòng cho ông uống thêm một chung.
Sau khi đếm ngược tới 0, bên ngoài đã vang lên tiếng hoan hô của từng nhà như thể mọi thứ sẽ khác so với trước đây. Thẩm Ngư và ba mình vừa nói chúc mừng năm mới vui vẻ với nhau xong thì cô đã nhận được điện thoại của Trì Triệt.
Ba cô thấy được nên ông xua tay kêu cô nhận điện thoại còn ông thì đi về phòng mình tắm rửa.
“Năm mới vui vẻ.” Trì Triệt nói.
Thẩm Ngư nghe được sự vui sướng từ trong giọng nói của anh thì cong miệng ở phía điện thoại bên này: “Chào buổi sáng, năm mới vui vẻ.”
……………..
Tác giả: Viết xong này chương thiếu chút nữa cho rằng sắp ăn tết rồi!Chú thích
[1] Đêm hội mùa Xuân: Gala năm mới được chiếu trên CCTV, còn được gọi là Đêm hội mùa xuân là một hoạt động năm mới đặc biệt của Trung Quốc được sản xuất bởi Đài Truyền hình Trung ương Trung Quốc
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]