Editor + Beta: Basic Needs
Thẩm Ngư nhìn thấy gương mặt quen thuộc đó thì chỉ cảm thấy tần suất trái tim đập trong lồng ngực cô càng ngày càng dữ dội.
Anh ăn gian, anh làm vậy là quá mức ăn gian rồi.
Anh luôn có cách làm cô xao xuyến không thôi, làm cô không thể nào ngừng thích anh.
“Anh…” Thẩm Ngư còn sững sờ thì người trước mặt nhướng mày chờ câu nói tiếp theo của cô; sự nhẫn nại của anh làm cho cô ứa nước mắt. Cô nhào vào ngực anh, một tay túm lấy áo khoác của anh lén lau đi nước mắt: “Anh phạm quy rồi.”
Rõ ràng hôm nay cô cũng không có cảm thấy tủi thân, nhiều năm trôi qua như vậy cũng đều một cảnh như thế này. Lúc này thường thì cô sẽ trở về nhà nói lại với ba tình hình của bà ngoại xem như là xong một ngày. Thẩm Ngư cảm thấy mình không phải là người làm ra vẻ nhưng khi cô nhìn thấy anh thì lại cảm thấy những khổ sở nhỏ trong lòng mình đều được sự dịu dàng của anh che chở nên trong nháy mắt nước mắt đã trào ra, nhưng cô không muốn anh nhìn thấy.
Thì ra có những lúc cô không cảm thấy tủi thân bởi vì mình chỉ có một mình mà thôi.
Trì Triệt ôm lấy cô, anh bật cười trước thái độ bỗng nhiên ngang ngược và ỷ lại của cô: “Anh chỉ muốn gặp em thôi, làm sao lại ăn gian cơ chứ?”
“Anh biết em cũng muốn gặp anh nên khi anh làm như vậy thì em sẽ không thể rời xa anh được.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-luc-2/2600901/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.