Tiếng kêu rên của ngài Sói đen là khúc nhạc hay nhất mà Thỏ Tử từng nghe, là kiểu đàn ông trầm tĩnh kìm nén tiếng rên rỉ, hơi thở gấp gáp nghẹn lại trong cổ họng không chịu thoát ra, chỉ khi bị kích thích đột ngột mới bằng lòng hét lên một tiếng chói tai, tất cả mọi thứ đều làm Thỏ Tử mê muội.
Lỗ nhỏ hồng hào không ngừng mút chặt lấy gậy th*t của y, chỉ cần đâm mạnh hơn một chút là có thể cảm nhận được cơ thể ngài Sói đen run rẩy dưới thân mình, nếu đút tới chỗ nào đó chuẩn xác thì còn được thưởng tiếng khóc thất thanh của ngài Sói đen.
"Hưm ư!" Ngài Sói đen bị Thỏ Tử đặt trong tư thế nằm quỳ trên giường, chổng mông lên cao. Trên cánh mông căng tròn vẫn còn sót lại tàn tích của con thỏ nào đó giày vò, một mảng màu hồng nhạt lan tràn đến chóp đuôi lại biến thành khoái cảm nhanh chóng vọt tới sống lưng, ngay cả cái đuôi sói héo rũ cũng lập tức dựng lên.
"Đừng... ha a!" Trên mông không chỉ có dấu vết bị Thỏ Tử đùa bỡn, mà còn có mảng lớn ửng hồng vô cùng gợi tình do va chạm quá nhanh tạo nên. Tay ngài Sói đen túm chặt lấy ga trải giường dưới thân, nhưng vẫn không chịu nổi cú thúc từ phía sau, làm cho hắn bị đẩy lên sắp đụng đầu giường hết lần này đến lần khác.
"Nhanh quá! Hư hư hư!" Thỏ Tử xấu xa và hơn hết là thứ đó đáng ghét của y, cứ không ngừng thúc vào trong cơ thể của hắn. Ngài Sói đen sắp không kìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-lua-chu-tho-tinh-khon/885555/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.