Tiếng kêu rên của ngài Sói đen là khúc nhạc hay nhất mà Thỏ Tử từng nghe, là kiểu đàn ông trầm tĩnh kìm nén tiếng rên rỉ, hơi thở gấp gáp nghẹn lại trong cổ họng không chịu thoát ra, chỉ khi bị kích thích đột ngột mới bằng lòng hét lên một tiếng chói tai, tất cả mọi thứ đều làm Thỏ Tử mê muội.
Lỗ nhỏ hồng hào không ngừng mút chặt lấy gậy th*t của y, chỉ cần đâm mạnh hơn một chút là có thể cảm nhận được cơ thể ngài Sói đen run rẩy dưới thân mình, nếu đút tới chỗ nào đó chuẩn xác thì còn được thưởng tiếng khóc thất thanh của ngài Sói đen.
"Hưm ư!" Ngài Sói đen bị Thỏ Tử đặt trong tư thế nằm quỳ trên giường, chổng mông lên cao. Trên cánh mông căng tròn vẫn còn sót lại tàn tích của con thỏ nào đó giày vò, một mảng màu hồng nhạt lan tràn đến chóp đuôi lại biến thành khoái cảm nhanh chóng vọt tới sống lưng, ngay cả cái đuôi sói héo rũ cũng lập tức dựng lên.
"Đừng... ha a!" Trên mông không chỉ có dấu vết bị Thỏ Tử đùa bỡn, mà còn có mảng lớn ửng hồng vô cùng gợi tình do va chạm quá nhanh tạo nên. Tay ngài Sói đen túm chặt lấy ga trải giường dưới thân, nhưng vẫn không chịu nổi cú thúc từ phía sau, làm cho hắn bị đẩy lên sắp đụng đầu giường hết lần này đến lần khác.
"Nhanh quá! Hư hư hư!" Thỏ Tử xấu xa và hơn hết là thứ đó đáng ghét của y, cứ không ngừng thúc vào trong cơ thể của hắn. Ngài Sói đen sắp không kìm nén nổi tiếng kêu rên của bản thân, khi lại bị kích thích đến một mức độ nhất định, đầu gối cũng bắt đầu phát run.
Trước mắt hắn vô cùng mơ hồ, nước mắt làm ướt đẫm hàng mi, khuôn mặt đỏ ửng do khoái cảm của tình dục mang lại. Vậy mà Thỏ Tử ở phía sau cũng không tha cho hắn một giây phút nào, giống như dã thú động dục, chỉ biết hành hạ hắn đến chết, làm hắn buộc phải cắn ga trải giường dưới thân vào trong miệng mới có thể ngăn được tiếng kêu rên.
Thực tế đã chứng minh rằng, đừng nhìn con thỏ nhỏ, những con thỏ nhỏ đều có tiềm lực. Thỏ Tử trên người hắn cũng còn nhỏ tuổi, thứ đó dưới háng lại không phải dạng vừa, lăn lộn ngài Sói đen xui xẻo thoáng vừa trên thiên đường ngay sau đó đã rơi xuống địa ngục.
"Cứ rên đi." Thỏ Tử từ phía sau áp vào lưng ngài Sói đen, liếm quanh vành tai hắn, ngay khi ngài Sói đen vừa hé miệng, Thỏ Tử lập tức tăng lực va chạm, làm cho ngài Sói đen lắc đầu khóc lóc xin tha, cầu xin y chậm lại.
"Ha a! Chậm thôi! Hưm u hư! Làm ơn!" Vòng eo mảnh khảnh nhưng săn chắc của ngài Sói đen bắt đầu chùng xuống do va chạm dữ dội, hai chân run rẩy không đứng vững được, cơ thể cũng mềm oặt ra.
"Xuỳ!" Nhưng Thỏ Tử lại không tin lời cầu xin của ngài Sói đen, cơ thể quyến rũ của ngài Sói đen đang tiết ra hormone khiến y điên cuồng, y nâng eo ngài Sói đen lên, đồng thời nhấp côn th*t vào trong sâu hơn, mạnh hơn một chút.
"Đừng!" Cả khuôn mặt của ngài Sói đen đều bị dấu vết tình dục nhuốm màu, nó không chỉ chiếm lấy cơ thể hắn, mà còn bắt đầu từ từ xâm chiếm cả ý thức của hắn. Bản năng cảnh giác của loài sói, hơi thở của sự nguy hiểm chợt nổ tung trong đầu hắn, hắn rời tay khỏi ga trải giường đã bị cào rách tả tơi, duỗi dài tay muốn thoát khỏi nơi kinh khủng này.
Thỏ Tử ở phía sau với đôi mắt thâm trầm, nhếch mép cười nhạo, nhìn hành động buồn cười của ngài Sói đen bằng ánh mắt của kẻ săn mồi. Giờ phút này, như thể thân phân của hai người bị đảo ngược, Thỏ Tử mới là kẻ đáng sợ khiến cho người ta sợ hãi đến mức run rẩy.
Ngài Sói đen nương theo động tác của người phía sau, lê cánh tay dịch từng bước ra đến mép giường, lòng tin sắp trốn thoát lan tràn trong đầu ngài Sói đen, hoàn toàn không để ý tới động tác của người sau lưng dần dần chậm lại, cuối cùng thẳng thắn ngừng lại để nhìn hắn đang tự cứu bản thân một cách vô ích.
Chỉ cần di chuyển thêm một chút nữa thôi là có thể trốn thoát khỏi lồng giam của Thỏ Tử. Đầu óc rối bời của ngài Sói đen đột nhiên bừng sáng, cuối cùng cũng xuất hiện niềm vui sướng trong ánh mắt bị bao phủ bởi tình dục, chỉ cần nhích thêm một chút nữa là được.
Đáng tiếc, kế hoạch tốt đẹp này lại không thể thành công, Thỏ Tử ôm eo hắn kéo về lại giường, phá tan một chút hi vọng nhỏ nhoi của ngài Sói đen. Cùng lúc đó, thứ còn ở trong lỗ nhỏ cũng bắt đầu di chuyển, tiếng bành bạch vang lên không ngớt, âm thanh va chạm càng lúc càng lớn.
"A a a a a!" Tia hi vọng cuối cùng bị phá tan không thương tiếc, ngài Sói đen hoàn toàn suy sụp, cơ thể đã bị dạy dỗ không chịu nổi một chút kích thích, lỗ nhỏ bị Thỏ Tử chơi lộng thật sâu, khung xương cứ như thể bị nghiền nát.
"Ngài Sói định trốn đi đâu?" Thỏ Tử nở nụ cười thân thiết, bế ngài Sói đen ngồi lên trên đùi mình, trong tư thế này sẽ tiến vào sâu hơn, có thể nghe thấy tiếng nước nhớp nháp khi côn th*t cắm vào lỗ nhỏ.
Một khi khoái cảm đã tích tụ đến đỉnh điểm thì nó không còn là sung sướng nữa, mà là đau đớn. Ngài Sói đen vừa đau vừa sướng bấu chặt lưng Thỏ Tử, cơ thể run lên theo từng chuyển động vội vã của Thỏ Tử dưới thân, cổ họng khàn đặc vì đã khóc. Thế nên đành vậy, cứ nhỏ giọng khóc thút thít.
"Con sói dâm dãng như ngài chỉ thích hợp để người ta ch*ch chết trên giường thôi." Tay Thỏ Tử sờ mông ngài Sói đen, bờ mông ướt nhẹp do dịch nhờn từ lỗ nhỏ bị cái đó của y kéo ra. Y vừa bôi thứ nước kia lên mặt ngài Sói đen, vừa cười nhạo: "Nhìn này, ngài còn dâm hơn cả mấy con sói cái đó."
Ngài Sói đen bị đả kích từ thể xác lẫn tinh thần, bây giờ chỉ muốn ngất đi. Đáng tiếc thay, Thỏ Tử xấu xa dưới thân liên tục kích thích hắn, khiến hắn vừa đau vừa sướng, không ngừng sa đoạ.
Cuối cùng, ngài Sói đen vẫn không thể thoát khỏi cái bẫy của Thỏ Tử phúc hắc. Sau đó, khi Thỏ Tử nói với Thỏ mẹ rằng mình dọn ra ngoài sống, Thỏ mẹ hiểu rõ, nở nụ cười chào hỏi ngài Sói đen bị lăn lộn trên giường như mẹ chồng, mong hắn chăm sóc tốt cho Thỏ Tử.
Bị Thỏ Tử xấu xa hung ác giày vò trên giường, ngài Sói đen tức giận nhưng ngay cả sức để nghiến răng nghiến lợi cũng không có. Chỉ có thể âm thầm gào hét loài thỏ đều không phải hiền lành.
Ngày xửa ngày xưa, là một chú thỏ con ngoan ngoãn ra mở cửa, nở nụ cười dịu dàng với ngài Sói đen giương nanh múa vuốt. Ngày nảy ngày nay, lại là ngài Sói ngoan ngoãn mở "cửa" cho thỏ con.
HOÀN CHÍNH VĂN.