"Thỏ Tử, mẹ phải đi ra ngoài một chuyến, con ở nhà trong khoảng thời gian này, đừng đi ra ngoài nghe không?" Thỏ mẹ chuẩn bị một ít đồ ăn nhẹ và thức ăn trong ngày cho y, rồi đi đến trước mặt Thỏ Tử ngoan ngoãn, vuốt đôi tai dài của y, "Đừng bao giờ mở cửa cho người lạ, nhớ chưa?"
Thỏ Tử nghe lời gật gật đầu, lập tức khoá cửa lại sau khi tiễn Thỏ mẹ ra ngoài.
Thỏ mẹ đi rồi, ngài Sói đen đang núp trong lùm cây đột nhiên thò ra thăm dò bắt đầu bày mưu tính kế ăn thịt thỏ con, cái đuôi to lớn phía sau phe qua phẩy lại, một phút sau cuối cùng hắn cũng nghĩ được cách.
Hắn quyết định đóng giả thành Thỏ mẹ để lừa thỏ con tin tưởng ra mở cửa cho mình, sau đó xơi sạch nó. Ngài Sói đen nói làm là làm, khẽ khàng chạy tới sào phơi quần áo, lấy váy của Thỏ mẹ.
Sau một hồi loay hoay, hắn nhìn bộ dạng bây giờ của mình dưới mặt nước sông. Tai sói đã được hắn dùng khăn trùm đầu che đi, đuôi sói được giấu trong tà váy rộng, móng vuốt sắc bén cũng đã thu vào, ngoại trừ khuôn mặt trông hơi sắc sảo, mọi thứ còn lại đều hoàn hảo.
Ngài Sói đen hài lòng cầm theo giỏ bánh ngọt, khi đi ngang qua bụi cây ăn quả, nhìn thấy những quả mọng đỏ tươi, không kìm được mà ăn vài quả vào bụng, vừa hay bôi nước đỏ lên môi xem như trang điểm. Sau khi ăn xong, ngài Sói đen ngâm nga một bài hát, học theo cách đi đứng và cử chỉ nhẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-lua-chu-tho-tinh-khon/885553/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.