Khi Dương Mạc Nhi một lần nữa tỉnh dậy đã là trưa chiều. Ánh nắng mặt trời cũng trở nên gay gắt hơn, tạo bầu không khí nóng bức.
Cô nhìn sang chiếc gối bên cạnh, hơi ấm đã loãng trong không khí cho thấy anh đã rời giường từ lâu. Mái tóc dài đen nhánh phủ lên bờ vai trần của cô, lộ nên bóng lưng quyến rũ vô cùng.
Với tay lấy váy ngủ bên cạnh bàn, cô mặc gọn gàng xong bước xuống giường đi vào nhà tắm làm vệ sinh cá nhân.
Buột cao tóc đuôi ngựa lên, gương mặt mộc không tỳ vết đẹp biết bao, đây là gương mặt mà mọi cô gái đều mong muốn có được. Dương Mạc Nhi chân trần bước đến phòng bếp, lục lọi trong tủ lạnh tìm thức ăn mãi mới thấy được vài món thích hợp.
Cô bắt đầu cắm cúi làm đồ ăn trưa cho mình, được một lúc thì nghe tiếng cửa bật mở, vừa quay đầu lại là hình ảnh của người đàn ông đập vào mắt cô. Trông anh mệt mỏi mà tiều tụy vô cùng, có lẽ là do công việc. Cô quay người rót một cốc nước, sau đó quay lại cạnh anh đưa cốc nước vừa rót.
"Cảm ơn" Anh nhận lấy.
"Anh đã ăn trưa chưa? Tôi vừa làm xong" Dương Mạc Nhi đứng từ bên trên nhìn xuống anh.
Anh không trả lời, chỉ nhìn cô nói "Em lại đây"
Dương Mạc Nhi không biết anh muốn làm gì nhưng vẫn bước chân đến cạnh anh, cô bị anh kéo xuống ngồi dựa đầu vào vai anh. Cả hai rơi vào trầm mặc, không ai nói với ai câu nào.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-lo-hen-uoc/3286496/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.