_Đồng hồ trên điện thoại cũng đã đến số 0..bên trong nhà xe cũng không phát ra tiếng nổ, gương mặt Ái Nhi lúc này vui mừng cùng Tiểu Văn chạy vào bên trong tìm Doãn Thiên.
-Doãn Thiên (cô vừa gọi vừa chạy đến ôm lấy anh)
-Anh có biết tôi lo tới mức nào hay không? (tay cô càng xiết chặt)
-Hụ..hụ (Tiểu Văn lên tiếng ho)
_Lúc này Ái Nhi mới biết mình vô thức đang ôm chặt Doãn Thiên, cô đỏ mặt buông tay ra dụi nước mắt vẫn chưa kịp khô trên gương mặt mình.
-Làm cô lo lắng rồi, tôi xin lỗi..mọi chuyện đã xong (Doãn Thiên nhẹ nhàng đặt tay lên xoa đầu cô)
-Này, tôi tàng hình rồi sao (Tiểu Văn cười nhẹ)
-Sao cậu lại đến đây (anh nhìn sang Tiểu Văn)
-Nghe cục trưởng Trịnh nói cậu phát hiện ra manh mối gì đó, nên tôi đến đây xem cậu cần giúp gì không..mà quả bom dưới đất này là sao?
_Tiểu Văn nhìn xuống quả bom bị tháo rời vài bộ phận, dây nối chằn chịt đang nằm dưới chân của Doãn Thiên.
-Là của Death (Doãn Thiên lạnh lùng đáp)
-Phải, hắn còn để 1 cái điện thoại này bên cạnh để kích hoạt bom nữa.
_Ái Nhi vừa nói vừa chỉ tay vào chiếc điện thoại màu đen đang nằm bên trong hàng ghế đằng sau xe..Tiểu Văn nhìn theo nheo mắt.
-Bom cảm ứng sao? không thể nào..Death sao có thể muốn giết cậu (Tiểu Văn gắt giọng)
-Chẳng phải Doãn Thiên đã từng bắt hắn vào tù à, sao lại không thể chứ (Ái Nhi tò mò)
-Nhưng Death...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-lo-anh-van-ben-em/1920394/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.