_Đã gần 1 tuần trôi qua kể từ khi kết thúc vụ án của Hoan Tử Triều, Ái Nhi cũng dần dần thích nghi được với cuộc sống xa nhà..khoảng thời gian này cô điều bên cạnh Doãn Thiên, Tiểu Văn cũng thường xuyên ghé qua thăm..nên cô cũng không buồn chán gì mấy, trừ khi oppa nam thần đá lạnh của cô bận làm cái gì đó..vài vụ án mưu sát mà anh được gửi hồ sơ chẳng qua cũng chỉ giúp suy luận chứ không nhận điều tra.
-Doãn Thiên, khoảng thời gian vừa qua em thấy không có gì khác lạ hết? (Ái Nhi lên tiếng)
-Có chứ.
-Sao ạ (cô thắc mắc)
-Chẳng lẽ em không nhận ra..tình cảm trong anh lớn hơn rồi này (Doãn Thiên khẽ cười)
-Thôi đi, em không đùa đâu (Ái Nhi đỏ mặt)
_Doãn Thiên uống 1 ngụm sữa trong chai đang cầm trên tay, ngồi dựa lưng vào sofa nhẹ nhàng đưa tay choàng sang ôm vai cô..giọng anh khẽ lên tiếng vào bên tai Ái Nhi.
-Thật đấy.
-Anh sến quá đi (Ái Nhi đánh nhẹ vào ngực anh)
-Em không thích như vậy sao?
-Em chỉ không quen thôi, vì tính cách anh có phần thây đổi rồi. (cô dụi đầu vào ngực Doãn Thiên)
-Thây đổi sao cơ (Doãn Thiên khẽ cười)
-Từ tính tình lạnh lùng kì quái,ít nói khó ưa.. giờ đã dịu dàng và dễ thương hơn, tuy không nhiều nhưng cũng gọi là kỳ tích rồi (Ái Nhi cười tít mắt)
-Em đang nói móc anh phải không?
_"khụ khụ", tiếng ho của Tiểu Văn bên ngoài cửa ra vào vang lên..Ái Nhi vừa tính rút người ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-lo-anh-van-ben-em/1920365/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.