_Doãn Thiên vội gọi lại cho Ái Nhi thêm lần nữa, vẫn không liên lạc được..gương mặt của anh bình thường đã rất lạnh lùng, tuy rất nam thần nhưng hiện tại lại thêm phần nổi giận từng thấy, khiến cho ngay cả Tiểu Văn nhìn vào cũng phải sợ hãi 1 phần.
-Alo, cục trưởng Trịnh..tôi cần 3 tiểu đội tuần tra trong phạm vi 20 km quanh khu vực nhà Ái Nhi để tìm cô ấy về giúp tôi (Doãn Thiên gắt giọng)
-Doãn Thiên, cậu bình tĩnh đi..tôi nghĩ...(Tiểu Văn vội lên tiếng)
-Nghĩ nghĩ..nghĩ, cậu câm miệng đi (Doãn Thiên liếc nhìn quát lớn)
-Cậu...(Tiểu Văn nghiêm giọng)
_Đã trôi qua 3 tiếng đồng hồ, điện thoại của Doãn Thiên chỉ còn lại 5% pin..do cứ cách 10p anh lại gọi cho phía cảnh sát hỏi thăm xem đã tìm được chưa, nhưng cũng chỉ nhận được câu trả lời "chưa tìm thấy"..trời cũng đã sập tối, Tiểu Văn và Doãn Thiên vẫn đứng ngồi không yên trong biệt thự.
-Death, mày là thằng khốn (Doãn Thiên nắm chặt tay thành nắm đấm)
-Chắc không phải do Death đâu, cậu đừng như vậy..chẳng giúp ích được gì cả?
-Đúng, 1 mình Death không thể biết cô ấy ra khỏi đây khi nào..phải có người báo tin cho hắn (Doãn Thiên hai mắt đỏ ngầu liếc sang Tiểu Văn)
-Ý cậu là gì? (Tiểu Văn nheo mắt)
-Khi Ái Nhi ra khỏi đây, chỉ có tôi và cậu biết.
-Cậu nghi ngờ tôi luôn à (Tiểu Văn gắt giọng)
_Không gian trong phòng bắt đầu căng thẳng hơn bởi hai cặp mắt tức giận đang nhìn về người đối diện..Tiểu Văn sau sự nghi ngờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-lo-anh-van-ben-em/1920362/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.