-Cậu lại chọc giận người đẹp chuyện gì sao? (Tiểu Văn tò mò)
-Không.
_Doãn Thiên tỏ vẻ không quan tâm..bình thản trả lời xong tiếp tục ngồi dựa lưng đọc sách, nhưng ánh mắt thì cứ ngó ra bên ngoài cửa phòng.
-Càng lúc cậu càng khác xưa đấy Doãn Thiên. (Tiểu Văn khẽ cười)
-Gì? (anh nheo mắt)
-Chịu để ý những người xung quanh, nhất là đối với Ái Nhi đấy.
-Nói nhãm (Doãn Thiên lạnh lùng đáp)
-Sách để ngược nảy giờ vẫn đọc được, còn chối nữa. (Tiểu Văn lắc nhẹ đầu)
_Lúc này Doãn Thiên mới để ý, thì ra anh mãi ngó ra ngoài nên cuốn sách trên tay để ngược lúc nào không hay..vội chỉnh hướng lại nheo mắt nhìn Tiểu Văn lên tiếng.
-Có phát hiện gì mới?
-Đúng như suy luận, cả 5 nạn nhân trước khi xảy ra chuyện họ đều có hóa đơn mua hàng từ 1 công ty giao hàng đến. (Tiểu Văn nghiêm giọng)
-Nói tiếp đi. (Doãn Thiên nhìn vào cuốn sách)
-Công ty Ngô Tín, cảnh sát cũng đã điều tra..trong bộ phận giao hàng có 6 nhân viên phụ trách vận chuyển.
-Ai là người giao hàng đến nhà 5 nạn nhân? (anh đáp)
-Trương Hữu Nhiên, cảnh sát đã mời hắn về trụ sở lấy lời khai..tuy nhiên do không đủ bằng chứng nên chẳng làm gì được hắn. (Tiểu Văn nheo mắt)
_Doãn Thiên ngước lên nhìn về phía Tiểu Văn đang ngồi, tiếng gõ cửa bên ngoài phòng cất lên.."cọc, cọc", cục trưởng Trịnh khẽ gật đầu chào xong bước vào.
-Phó giáo sư, thật làm phiền cậu nghĩ ngơi quá.
-Chuyện gì?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-lo-anh-van-ben-em/1920351/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.