_Một màn đêm tối phủ xuống mặt đường, hắc lên bóng của người đang đứng cạnh cây đèn giao thông ven đoạn đường gần ngôi biệt thự của Doãn Thiên, lúc này khung cảnh hoàn toàn tĩnh lặng..chỉ có hắn đang cầm chiếc điện thoại iphone 8 plus nói chuyện với ai đó bên kia đầu dây.
-Tại sao anh không khử cô ta, chết tiệt. (1 giọng nữ gắt lên bên kia đầu dây)
-Nhanh quá thì chẳng còn gì thú vị em yêu à. (Death lên tiếng)
-Fresh Flower, anh đừng nghĩ Genius dễ đối phó..hiếm lắm mới có được cơ hội để tiếp cận con nhỏ đó, anh làm tôi thất vọng quá. (giọng nữ càng thêm tức giận)
-Vậy muốn thế nào? anh sẽ làm theo ý em (Death có vẻ nhẹ giọng)
-Có cơ hội anh hãy khử con nhỏ bên cạnh Genius..(giọng nữ lên tiếng lạnh lùng)
_Death đưa điện thoại xuống nhấn nút tắt cuộc gọi, ánh sáng từ chiếc điện thoại soi lên gương mặt lạnh tanh đang được chiếc áo khoác màu đen che đi..hắn nhếch môi cười xóa lịch sử số vừa gọi xong bình thản thả chiếc điện thoại xuống dưới đất, nhẹ nhàng rời khỏi nơi hiện tại.
_Sáng hôm sau, Ái Nhi vẫn đang cuộn tròn cơ thể trùm chăn kính từ đầu cho đến chân.. có lẽ do hôm qua cô phải thức để giúp Doãn Thiên hoàn thành bản thảo về tâm lý tội phạm mà anh đã đúc kết được trong thời gian điều tra phá án gần đây, cố gắng kiểm tra sợ bị sai sót nên ngủ rất trễ..
_Còn về phía Doãn Thiên lấy cớ do mình mới xuất viện nên vội vàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-lo-anh-van-ben-em/1920347/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.