Bước sang tháng 12, gần đây Lâm Yến bận vì《 Thanh Hành Lục 》bước vào giai đoạn cuối, Cố Ly cũng không nhàn rỗi, ngày ngày dính cùng một chỗ với An Nghênh, hai người cứ như đang muốn bù lại toàn bộ khoảng thời gian không thể bầu bạn bên nhau.
Lúc đi ra khỏi tiệm quần áo trời đã gần hoàng hôn, An Nghênh nhìn mảng lớn mây đỏ đề nghị Cố Ly, “Hôm nay Thời Viễn trở về, bốn người chúng ta tụ tập một hôm?”
“Được, chúng ta đi đâu ăn đây?”
“Thanh Hòa Hiên đi, khung cảnh tốt lại còn gần.”
Cố Ly nói “Ok” liền gửi tin nhắn cho Lâm Yến để khi nào anh tan làm thì tới.
Hai người đi thẳng vào phòng bao ngồi chờ bọn họ, chơi di động một hồi lại tán gẫu một chút, cũng không lâu lắm Tống Thời Viễn đã tới rồi.
Anh ta vừa tiến vào liền ôm An Nghênh một hồi, “Vợ, nhớ chết anh rồi.”
An Nghênh đẩy mặt anh ta, “Cố Ly còn ở đây, chú ý một chút.”
“A, đúng!” Lúc này Tống Thời Viễn mới quay đầu chào hỏi Cố Ly, “Đã lâu không gặp nha Cố Ly.”
Khóe miệng Cố Ly hơi cong, “Đúng vậy, đã lâu không gặp.”
Tống Thời Viễn kéo ghế ra ngồi bên cạnh An Nghênh, “Nhưng thời gian trước tôi và A Yến từng gặp cậu.”
Anh ta “Ấy” một tiếng, kịp phản ứng: “Chính là ở cửa nhà hàng này.”
Cố Ly nhớ lại mấy giây mới biết là hôm gặp mặt Hướng Lĩnh Nhiên bị bọn họ nhìn thấy, “Cùng một người bạn tới đây ăn cơm thôi.”
Tống Thời Viễn chẳng giữ lại chút mặt mũi cho Lâm Yến, không chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-lia-canh/912108/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.