Căn phòng tiếp theo mà tụi nó phải vượt qua ngay từ lúc mới mở cửa đã khiến Kun khiếp sợ.Một sợi dây mảnh nối từ đầu này đến đầu kia của căn phòng.Đặc biệt,phòng này được xây sâu xuống 3m,mà bên dưới toàn là rắn,những con rắn cực độc,nhiều kích cỡ khác nhau,có con dài tới 1m.Những con vật đó như đang chờ đợi con mồi,vài con còn phóng lên trên trông rất hung tợn.Tụi nó là điều mà Kun sợ nhất,dù được huấn luyện trong môi trường khắc nghiệt nhưng nỗi sợ rắn của cô vẫn không hề giảm đi chút nào.Có lẽ đây là một thử thách lớn đối với Kun.
Nhận ra cô gái ấy có vẻ sợ hãi,Kevil bước tới đặt tay lên vai cô như muốn trấn an,cảm giác ấm áp từ vai truyền đên giúp cô có thêm động lực,nhưng thay vì cảm ơn,cô lại chọn cách né tránh,Kun bước lên trước né tránh anh,bỏ mặc bàn tay ấy chơi vơi giữa không trung.Kevil cười gượng thu tay về,đã lâu như vậy rồi mà cô vẫn chưa quên được người ấy,nhiều lần Kevil ngỏ lời với Kun nhưng kết quả vẫn là cái né tránh từ phía cô,anh chỉ có thể bên cạnh cô với tư cách là một người bạn,bạn thân của người mà cô yêu nhất.Gác bỏ những suy nghĩ phiền muộn để chú tâm vào nhiệm vụ trước mắt,Kevil tiến lên đi phía sau Kun để đề phòng cô có gì bất trắc.
Nó nhón chân nhảy lên đứng vững trên sợi dây,rồi bắt đầu bước đi thật cẩn thận.Những con rắn ở dưới cứ nhốn nháo khi nhìn thấy con mồi,chúng cố hết sức phóng lên tiêu diệt nó nhưng mỗi lần có một con sắp chạm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-lanh-lung-nhu-the-hay-cu-la-em/2463741/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.