Liêm Viên xuất viện về phòng trọ. Đồ đạc của cô vẫn chưa được chuyển đi.
Như vậy cũng tốt, cô không thích chuyển đến biệt thự ấy, hơn hết còn là của Lãnh Kiệt.
Cô đi đi lại lại, chân cô đã khá hơn nhiều. Chúng quy cũng chỉ bị chật khớp, chỉ cần không vận động mạnh sẽ không có việc gì.
Liêm Viên vào phòng tắm. Mấy chỗ da bị trầy không được đụng nước nên cô đành phải tận lực khi tắm không cho nước vào.
Chỗ trầy ở khuỷu tay trái khiến cô không duỗi tay thẳng được. Đụng vào vết thương rất sót.
Tắm xong cô mặc đồ hẳn hoi rồi đến vũ đoàn.
......
Lãnh Diệp Vân thấy Liêm Viên đến liền giật mình:"Em sao lại xuất viện rồi?"
"Em không sao." Cô cùng Lãnh Diệp Vân vào phòng làm việc.
"Em dọn dẹp đồ chưa? Chiều chị sẽ cho người đến chở đồ, em không cần lo lắng." Lãnh Diệp Vân tinh thần phơi phới nhìn Liêm Viên.
Liêm Viên không biết phải miêu tả sự vui vẻ trên gương mặt ấy như thế nào, rõ ràng là cô được chuyển đến nhà mới mà sao chị ấy còn vui hơn cả cô thế?
Cô đi xung quanh phòng làm việc của Lãnh Diệp Vân rồi nói:"Em không chuyển đi đâu."
Lãnh Diệp Vân nghe vậy khí thế bạn đầu liền tắt ngúm:"Tại sao?"
Trông thấy bộ dạng đó của cô ấy Liêm Viên liền phì cười. Cô đi đến bên cạnh Lãnh Diệp Vân, ngồi xuống:"Chị không thấy rằng Lãnh tổng không hề thoải mái khi em nhận căn nhà đó hay sao? Em có thể đi làm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-lam-ton-thuong-nhau/2598857/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.