Edit: cơm trắng chan cà phê
Người tiềm hành cuộn thuốc kháng sinh giấu ở dưới lưỡi, chưa uống ngay.
Nó biết thuốc kháng sinh. Bây giờ nó chưa bị thương nên chưa cần dùng đến.
Cướp đi cũng chưa chắc là muốn dùng, chủ yếu là một màn hù dọa nho nhỏ cho Tương Nam Lý biết thêm về người biến dị.
Nó bò trên tường, di chuyển như một bóng ma. Thân thể màu xám trắng nhợt nhạt nên rất khó nhìn ra được sự tồn tại của nó.
Người tiềm hành đi vào đường hầm mà Tương Nam Lý đến.
Sau đó, lỗ mũi luôn bịt kín bật mở.
Nó ngửi thấy mùi của đồng loại.
Người tiềm hành hơi nâng đầu lên, đôi mắt đen đặc không nhìn ra được cảm xúc gì.
Tạm dừng khoảng nửa phút, nó bắt đầu bò nhanh về một hương.
Người tiềm hành vô cùng quen thuộc địa hình ở đây. Nó đã từng đi qua khu vực này, ẩn nấp trong bóng tối và giết sạch toàn bộ nhân viên nghiên cứu.
Trong ống thông hơi hay trong ngăn tủ đều có vô số cyber.
Nó đã lôi tất cả ra ngoài và nghiền nát mọi thứ thành từng mảnh. Nó muốn chôn vùi mọi rác rưởi và khổ đau ở lại thời đại cũ.
Người tiềm hành chỉ để một nhân viên rời đi.
Đó là một chàng trai trẻ tuổi, nó đã quên mất tên của người nọ. Hình như người đó tên là Andrew?
Lí do thả cho chàng trai rời đi cũng không phải vì nó mềm lòng mà là vì... Người tiềm hành cảm thấy đó là một người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-lam-thu-cung-ao-cua-dan-ong/3390804/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.