Tương Nam Lý thò đầu ra khỏi ống dẫn thám thính tình hình bên ngoài như một con chuột chũi ngoi đầu lên thách thức cây gõ búa vào đầu.
Anh đang treo ngược trên trần nhà, dưới mặt đất là một khung băng chuyền vận chuyển như băng chuyền vận chuyển hành lí của sân bay cách anh khoảng 4 mét. Băng chuyền đang đứng yên, trên đường ray dính đầy mảnh vụn.
Nhờ ơn thuốc gien, nếu không có nó thì với thân thể nguyên gốc của anh thì không thể lủng lẳng trên trần lâu như vậy được.
Anh nhắm ngay khu vực đất trống ít tạp vật, thả tay ra.
Tương Nam Lý đã cố gắng chú ý thả chân nhẹ nhàng nhất có thể nhưng anh vẫn ngã dập mông vào một đống rác, phát ra âm thanh vang vọng.
Đau mông quá...
Tương Nam Lý bò dậy từ một chồng giấy vụn, anh mở đèn pin rồi lắc nó.
"Đm ——"
Ánh đèn phụt tắt, trái tim của Tương Nam Lý thiếu chút nữa ngừng đập ngay tại chỗ.
Trong thùng giấy có một hàng dài đầu người.
Những cái đầu lộn xộn lăng lăng nhìn về phía trước, lớp phủ kim loại có màu da thịt như thật.
Quả thực quá chân thật.
Tương Nam Lý giơ tay sờ thủ, nhận ra không phải người thật mà chỉ là đầu của người máy thì thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Ngoài việc đọc sách, Tương Nam Lý chưa từng tiếp xúc với cơ thể cyber lần nào. Anh nâng một cái đầu lên, nhịn không nổi mà ngậm đèn pin, dùng tay tách bóc thử.
"Ồ ồ, thì ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-lam-thu-cung-ao-cua-dan-ong/3390802/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.